CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 81

Nhưng sự việc không thể mãi mãi như trước kia. Không một tình cảm

tinh tế nào, không một cống hiến tình bạn thắm thiết nào thỏa mãn được
con người mà cô đã ép đầu vào ngực mình. Jên hiểu Đan lắm.

Anh đã tự chủ được một cách đáng khen, nhưng cô đoán rằng anh mới

chỉ thỏa thuận với cô một thời gian hòa hoãn. Anh coi cô như đã là của anh
và niềm tin tưởng chắc chắn vào một tương lai rất gần đã cho anh lòng kiên
nhẫn trong hiện tại. Tuy nhiên lúc này, trong khi câu trả lời của cô còn treo
đó, anh không muốn trao đổi với cô cái bắt tay của người bạn.

Jên đóng và khóa cửa buồng lại. Cô cần phải suy xét chuyện tương lai

của hai người. Ôi! Giá cô có thể đóng cửa với tất cả những ý nghĩ không
phải độc nhất về Đan, nếu cô có thể chấp nhận một cách đơn giản mối tình
tuyệt đẹp mà anh đã đặt dưới chân cô…

Trong một thời gian ngắn, Jên có thể làm như thế. Cô có quyền có một

giờ hạnh phúc, nhưng sau đó cô phải quyết định tham gia vào gánh nặng
ấy, phải suy xét đến những hậu quả của cuộc hôn nhân có thể mang lại cho
hai người. Điều gì có ý nghĩa với cô thì không cần suy xét đến. Jên hiểu
mình, cô nhận thức được giá trị của mình nhưng cô không ích kỷ.

Jên lần từng bước trong bóng tối, mở cửa sổ và kéo ghế ngồi xuống. Hai

khuỷu tay để trên thành cửa sổ và cằm tỳ lên hai bàn tay, cô cúi xuống nhìn
khoảng sân vẫn tràn ngập ánh trăng. Cửa sổ của cô gần như trông xuống
đúng nơi Đan và cô đã ngồi. Cô phân biệt được con sư tử đá và cái vạt đầy
hoa đỏ. Những kỷ niệm lại trỗi dậy và xao động lòng cô.

Jên thả mình theo dòng gợi nhớ. Cô cho là mình có quyền. Trong tư

tưởng, cô hy sinh quyền tự do mà cô rất tự hào với tất cả sức mạnh của bản
thân, cô hứa với Đan yêu anh, kính trọng anh và tuân lệnh anh. Cô cam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.