CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 86

hát nhưng tiếng đàn êm ái tinh vi như tung vào khoảng không những lời
hơn hẳn giọng hát. Những hạt ngọc quý báu của kỷ niệm được lần từng hạt
một với tất cả tinh khiết của chúng. Thế rồi hòa khúc trở nên buồn rầu,
chứng tỏ người ta đã nhận được cái thập giá. Tất cả đối với Jên đều có một
ý nghĩa mới, cô hốt hoảng đưa mắt nhìn ra xung quanh mong tìm được
cách nào để thoát khỏi sự quyến rũ kỳ diệu của khúc nhạc đang tràn ngập
nhà thờ nhỏ bé.

Bỗng nhiên tất cả đều im bặt. Đan đứng lên, quay lại và trông thấy Jên.

Mặt anh bừng sáng một niềm vui. Anh nói:

- Thôi đủ rồi Jimmy, thế là đủ cho buổi sáng nay. Và sáu xu đây, em điều

khiển bộ phận thổi khéo lắm. Này, một hào nữa đây thưởng cho em vì hôm
nay là một ngày đẹp. Chưa bao giờ có một ngày đẹp như thế này! Jimmy,
anh cũng muốn cho em được vui sướng. Thôi bây giờ em chuồn đi và đóng
cửa nhà thờ lại khi đi nhé, nhớ nhé!

Ôi! Giọng nói âm vang đó làm rung chuyển cả tâm hồn Jên.

Đan đứng lặng im gần cây đàn không nhìn Jên, và bây giờ hoàn toàn chỉ

có hai người trong nhà thờ, anh không cử động và cứ như vậy trong một lúc
khá lâu. Những lúc đó đối với Jên tưởng như những ngày, những tuần,
những năm, như không bao giờ hết! Rồi Đan xuất hiện giữa giáo đường,
đầu ngẩng cao, mắt sáng ngời. Tất cả thái độ của anh là của kẻ đi chinh
phục đã nắm chắc phần thắng trong tay. Anh tiến đến trước bàn thờ, ngừng
lại và làm hiệu cho Jên tiến đến đó. Anh nói:

- Lại đây, em yêu! Ta thực hiện ở đây.

Jên tiến lại gần và trong một lát hai người đứng bên nhau, quay mặt về

phía bàn thờ. Chỗ đó tối hơn tất cả các chỗ khác trong nhà thờ vì ánh sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.