CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 99

Jên mỉm cười hơi có vẻ chế giễu. Tình yêu say mê các con vật, sự kính

trọng cuộc sống thấp hèn của chúng đối với chị là thiêng liêng, như sự sùng
bái cái đẹp đối với Đan. Chị không bao giờ động lòng thương xót những tai
nạn về săn bắn. Những kẻ nào thích gây ra những đau khổ tàn nhẫn, đến
lượt họ cũng sẽ mắc phải. Những kẻ nào săn đuổi cuộc sống của những con
vật rồi cũng sẽ mất mạng trong trò chơi đó. Jên tuyên bố đó là chuyện trả,
vay đích đáng.

Người đứng tuổi có vẻ nhà binh sửa lại kính, giơ những tờ giấy của bức

thư lên ánh sáng rồi nói:

- Không phải thế! Cuộc đi săn đã kết thúc, đó là điều đáng buồn nhất.

Anh ta đã thôi không đi săn bắn từ mấy năm rồi, và không bao giờ anh ta
thích cái trò tiêu khiển ấy vì anh ta rất ghét cái chết dưới bất kỳ hình thức
nào. Anh ta lên đồn điền của mình ở phía Bắc và tình cờ thấy mấy người
đang bắn thỏ mà anh ta cho là một trò chơi dã man. Anh vội nhảy qua hàng
rào vào để phản đối và chính lúc đó xảy ra tai nạn. Một người trong số bọn
đi săn, chắc vì hốt hoảng, đã vô tình tỳ vào cò và phát súng bắn ra, đạn
trúng vào thân cây, cách đấy vài mét rồi dội lại. Một số viên đập vào mặt
anh ta. Mặt và bộ óc không việc gì, chỉ sây sát đôi chút, nhưng con ngươi
của hai con mắt đều bị thủng và thị giác mất hẳn không thể lấy lại được.

- Thật là vận xui khủng khiếp! - Một thanh niên nói.

- Ôi, nếu các bạn hiểu được! - Ông nhà binh nói. - Nếu các bạn biết

chàng trai trẻ ấy, anh ta đầy sức sống! Người ta không thể tưởng tượng
được anh ta đang sống hay đang chết. Lòng yêu mến cái đẹp có tác dụng
đối với anh ta như là một nhà đạo giáo. Anh ta biết phát hiện cái đẹp ở bất
cứ đâu. Và bây giờ tội nghiệp cho anh, sẽ không bao giờ còn nhìn thấy gì
nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.