CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 495

•••

Khi tôi bước vào phòng ngủ thì đã quá nửa đêm. Jamie ở đó, ngồi

trước chiếc bàn nhỏ. Nhìn bề ngoài, có vẻ anh đang quan sát một đôi thiêu
thân bay chập chờn xung quanh cây nến đơn, thứ duy nhất tỏa ra ánh sáng
trong phòng. Tôi thả rơi chiếc áo choàng xuống sàn nhà và đi tới chỗ anh.

“Đừng chạm vào anh,” Jamie nói. “Ngủ đi!” Anh nói bâng quơ khiến

tôi khựng lại.

“Nhưng tay của anh…” Tôi cất lời.

“Không sao đâu. Ngủ đi!” Anh lặp lại.

Máu vẫn thấm qua lớp băng quấn quanh khớp ngón trên bàn tay phải

của anh, cũng như đã hồ cứng phần cổ tay của chiếc áo. Tôi không dám
chạm vào anh, sau khi anh đã có đủ ấm ách khó chịu trong lòng. Tôi để anh
ngồi lại với đám thiêu thân đang nhảy múa và lên giường chợp mắt.

Lúc tôi tỉnh dậy thì bình minh đã gần kề. Những tia sáng đầu tiên của

ngày mới đã phác lên vài đường nét mờ ảo của đồ đạc trong phòng. Qua
khung cửa đôi, tôi trông thấy Jamie vẫn ngồi bên cạnh bàn như lúc tôi để
anh ở lại. Giờ thì nến đã cháy hết và đám thiêu thân cũng bay đi mất, chỉ
còn anh ngồi đó với hai bàn tay ôm lấy đầu, những ngón tay cày sâu vào
mái tóc cắt ngắn. Ánh sáng đã trộm đi toàn bộ màu sắc trong căn phòng,
thậm chí mái tóc dựng cao tựa như chùm lửa của anh cũng bị dập tắt thành
màu xám tro tàn.

Tôi trượt xuống giường, cơn lạnh khẽ lùa vào chiếc váy ngủ thêu hoa

mỏng manh. Anh không quay đầu lại dù tôi đã bước tới sau lưng, nhưng
anh biết tôi ở đó. Khi tôi chạm vào bàn tay, anh liền buông rơi chúng rồi để
đầu mình ngả ra sau, đến khi tựa hoàn toàn lên ngực tôi. Anh thở dài đánh
thượt trong lúc tôi vuốt ve nó và trạng thái căng thẳng dần biến mất. Đôi
tay tôi cứ thế xoa bóp xuống cổ, hai vai và cảm nhận hơi lạnh từ làn da của
anh thấm qua lớp vải mỏng. Sau cùng, tôi bước tới trước mặt anh. Anh đưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.