CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 152

Đứa bé đã ngừng khóc, nhưng tôi vẫn nghe thấy giọng Jamie trong

hành lang, giờ chỉ còn là những lời thì thầm. Âm điệu đã thay đổi, không
phải là giọng nựng nịu khi nói với trẻ con mà là kiểu nói ngập ngừng và đứt
quãng như một người đàn ông đang tìm kiếm con đường đi xuyên qua trái
tim hoang vu của mình.

Vì tò mò, tôi bước xuống giường, rón rén đến bên cửa. Tôi thấy họ ở

cuối hành lang. Jamie đang ngồi dựa lên khung cửa sổ và chỉ mặc độc cái
áo sơ mi. Hai bàn chân trần kiễng cao, tạo thành điểm tựa cho Katherine
Mary nhỏ bé đang ngồi trong lòng và đối diện với anh. Đôi chân mũm mĩm
của bé đạp liên hồi vào bụng anh.

Khuôn mặt của bé trắng sáng dưới ánh trăng, đôi mắt đen to tròn hút

lấy từng lời anh nói. Anh đưa ngón tay lần theo đường cong trên má bé, hết
lần này đến lần khác, thì thầm bằng sự dịu dàng buồn đến nao lòng.

Đây không phải là khung cảnh tôi có thể bước vào. Tôi quay lại chiếc

giường vẫn còn vương hơi ấm và giữ trong đầu hình ảnh của vị lãnh chúa
Lallybroch, nửa người để trần trong ánh trăng, thổ lộ tâm tình về một tương
lai chưa biết trước và giữ trong lòng lời hứa của gia tộc mình.

•••

Khi tôi thức dậy vào buổi sáng, một mùi hương ấm áp lạ lùng phảng

phất bên tôi và một thứ gì đó vướng trên tóc. Tôi mở mắt, trông thấy đôi
môi chúm chím như nụ hồng của bé Katherine Mary chóp chép trong mơ,
chỉ cách mũi tôi vài phân. Những ngón tay mũm mĩm của bé nắm lấy chỗ
tóc phía trên tai trái của tôi. Tôi gỡ ra thật cẩn thận, bé cựa mình nhưng chỉ
lật bụng, sau đó co đầu gối lên và ngủ tiếp.

Jamie đang nằm phía bên kia của bé, nửa khuôn mặt bị lấp trong gối.

Anh mở một bên mắt trong xanh như bầu trời ban sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.