CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 150

thể. Nên em sẽ đi cùng anh - em và Fergus.”

“Fergus ư?” Tôi ngạc nhiên trước tin này. “Nhưng em tưởng anh

không đưa trẻ con đi!”

Anh lại thở dài lần nữa, tôi liền đặt tay lên giữa lồng ngực anh, nơi bề

mặt da hơi lõm xuống cùng trái tim đập đều đặn, chậm rãi.

“Đúng vậy, Fergus có khác đôi chút. Những đứa trẻ khác - anh không

thể đưa chúng theo, bởi chúng thuộc về nơi này. Nếu cuộc chiến thất bại,
chúng sẽ không để gia đình mình chết đói, chúng sẽ làm việc trên cánh
đồng và chăm sóc gia súc. Chúng cần lớn thật nhanh, nếu trường hợp xấu
xảy ra thì ít nhất chúng sẽ ở đây để làm việc. Tuy nhiên, Fergus thì… nơi
đây không phải chỗ của thằng bé, Sassenach ạ. Cũng không phải ở Pháp,
nếu không anh đã gửi nó trở về đó rồi. Nơi đó cũng không có chỗ nào dành
cho nó.”

“Chỗ của thằng bé là ở bên anh,” tôi thông cảm với anh và dịu dàng

nói. “Giống em.”

Anh im lặng một lúc lâu, sau đó bàn tay siết nhẹ tay tôi.

“Đúng vậy, chính là thế,” anh nói khẽ. “Ngủ đi, mo duinne, muộn rồi.”

•••

Tiếng gào khóc bực bội khiến tôi tỉnh giác lần thứ ba. Bé Katherine

đang mọc răng và không quan tâm có ai biết chuyện. Tôi nghe thấy tiếng
lầm bầm ngái ngủ của Ian và chất giọng cao hơn, cam chịu của Jenny, khi
chị ra khỏi giường để đi dỗ con.

Rồi tôi nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng, chắc nịch trong hành

lang, và phát hiện ra Jamie vẫn đang thức, anh đang đi chân trần qua phía
bên kia ngôi nhà.

“Jenny?” Anh hạ thấp giọng để tránh quấy rầy mọi người, nhưng vẫn

đủ rõ để tôi nghe thấy giữa không gian tĩnh lặng của căn nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.