CHUÔNG GIÓ QUYỂN 3 - PHI TIÊN - Trang 52

cơm đoàn viên, sang năm mới, hơn một giờ sáng sẽ đi, cho dù là

trời có đổ mưa đao cũng không ở lại thêm phút nào, có lúc, chính

bản thân anh cũng không rõ, mỗi năm chỉ gặp một lần, mỗi lần

chỉ để hỏi một câu y như vậy, rốt cuộc là hành hạ bà ta nhiều hơn,

hay là hành hạ mình nhiều hơn?


Lúc xe đến trạm thu phí thì nhận được điện thoại của dì Triệu

vẫn chăm sóc cho mẹ anh: “Phong Tử, xem dự báo thời tiết thấy

bảo buổi tối sẽ có mưa tuyết đấy, lái xe cẩn thận một chút.”
Trái tim Nhạc Phong chợt ấm lên: “Không sao đâu, dì Triệu, lát nữa

gặp.”


Sau khi đặt điện thoại xuống, anh bỏ thêm một ngàn đồng vào

bao lì xì cho dì Triệu năm nay.


Dự báo thời tiết rất chính xác, mới đi được nửa tiếng, trời đã bắt

đầu đổ mưa, chỉ chốc lát sau từng hạt tuyết đã đập vào kính xe

sàn sạt, ánh đèn trước xe chiếu rọi một khoảng mơ hồ, trên đường

không có nhiều xe lắm, ngẫm chắc đều ở nhà đón Giao thừa cả,

Nhạc Phong mở radio trên xe, kênh nào cũng cười nói hoan ca,

càng nghe càng khiến anh thấy phiền lòng, khó khăn lắm mới tìm

được một kênh không ca nhạc ầm ĩ, MC đang phát ngôn giống

như tuyên thệ: “Trong thời gian nghỉ Tết, càng cần phải bảo đảm

an toàn cho sinh mạng tài sản của quảng đại quần chúng nhân

dân, càng cần phải đề cao cảnh giác, không để cho các phần tử tội

phạm có cơ hội, bảo đảm cho quần chúng nhân dân sẽ có một

năm mới vui vẻ an lành...”


Trái tim Nhạc Phong rung lên một nhịp, theo bản năng đạp

phanh xe, mặt đất rất trơn, có thể nghe thấy rõ ràng tiếng bánh xe

ma sát với mặt đường, hai chiếc cần gạt nước đơn điệu quét qua

tấm kính đằng trước, để lại một vệt nước hình vòng cung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.