CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 11

Lúc đó, cách Tết Âm Lịch còn khoảng một tháng.

Sau đêm hôm đó, dường như để chứng minh lời nói của mình, Thạch

Gia Tín làm một loạt hành động thay đổi, anh thuê một căn phòng thích
hợp dành cho hai người, kéo Vưu Tư cùng nhau trang trí, mặc dù trong
khoảng thời gian đó, anh vẫn đột nhiên biến mất một hai ngày, nhưng Vưu
Tư chưa từng hỏi, cô biết Thạch Gia Tín nhất định là có bí mật, cô không
muốn biết bí mật, bí mật thuộc về quá khứ, cô chỉ muốn một tương lai
không có bí mật.

Sau khi mẹ cô quay về khoảng nửa tháng, có một hôm Thạch Gia Tín

muốn cô đưa chứng minh để mua vé tàu, hơn nữa còn yêu cầu cô một mình
đi đến Đôn Hoàng, Vưu Tư chưa từng một mình rời khỏi nhà xa như vậy,
lại còn là đi tàu hỏa người đông phức tạp, nhất thời da đầu tê rần, Thạch
Gia Tín cho cô một liều thuốc an thần: "Chỉ lần này thôi, nghe anh sắp xếp,
anh sẽ đến trước mấy ngày, đón em ở bên đó. Tư Tư, chuyện này qua rồi,
anh sẽ giải thích cho em. Em hãy tin anh, sau lần này, tất cả đều sẽ trở nên
tốt đẹp."

Sau lần này, tất cả đều sẽ trở nên tốt đẹp.

Những lời này khiến cho Vưu Tư nhớ đến cái đêm Giáng sinh rất lâu

trước kia, màn đêm đen nhánh tựa như đóa hoa nở rộ, cô cảm thấy như một
thời khắc chuyển mình nữa lại tới, cô tin lời Thạch Gia Tín, tất cả đều sẽ
trở nên tốt đẹp, cuộc sống hạnh phúc đang ở trước mắt.

Cô cho rằng Đôn Hoàng là trạm dừng chân khởi đầu của hạnh phúc

mỹ mãn, nhưng nằm mơ cũng không ngờ tới, nơi đó, lại là nơi cơn ác mộng
bắt đầu vươn móng vuốt.

Lần này, tầng không đen nhánh không hề nở hoa, mà là vây kín xung

quanh, che lấp phần mộ chôn vùi nửa đời sau của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.