CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 278

mới mở miệng tiếp, Nhạc Phong cũng không tiện hỏi nữa, đành phải kéo
Quý Đường Đường đuổi theo.

Đến gần mới phát hiện nơi này thực sự là một cái thôn làng đặc biệt

"thôn làng", cột điện cáp điện thoại, phòng phát thanh, cái gì nên có đều có,
có vài nhà còn có xe máy đỗ ngoài, xem ra đường núi chật hẹp, xe máy trái
lại là công cụ giao thông chủ yếu.

Nhạc Phong nhíu mày một cái, đã có xe máy, sao vừa nãy còn bắt bọn

họ khổ sở bước từng bước leo núi lên.

Thạch Gia Tín dường như nhìn thấu tâm tư của anh: "Anh còn mong

người nhà họ Thạch đi xe máy xuống đón anh à, mấy người cũng đâu phải
khách quý gì."

Điều này cũng đúng, lần này coi như là đứa con phản bội của Thịnh

gia trở về cầu sự giúp đỡ đi? Còn không biết có người chịu gặp không đây.

Khi tới gần cửa thôn, Nhạc Phong theo bản năng bước chậm lại, mũ

trùm mưa của Quý Đường Đường đã bị chính cô kéo xuống, vải che mưa
khoác trên người, giống như một cái áo gió lớn, càng tới gần thôn, cô càng
trở nên im lặng, ánh mắt có chút ngẩn ngơ, sững sờ nhìn tất cả trước mắt.

Về lý mà nói, cô, với cái thôn này, hẳn là không có bất cứ ký ức nào

mới đúng, có điều gốc rễ ở đây, cách mà cô nhìn nơi đây, hẳn là khác với
cách anh đang nhìn chăng?

Cửa thôn có một ông lão bước ra, có chút thù địch nhìn bọn họ, hình

như ngay đến cả Thạch Gia Tín cũng không được khách khí cho lắm,
Thạch Gia Tín nói mấy câu, sắc mặt người kia thoáng hòa hoãn một chút,
đưa bọn họ tới một gian phòng của thôn ủy, vừa giật dây đèn, ánh sáng lóa
cả mắt, chỉ chốc lát, có người mang nước nóng và khăn lông bước vào,
Nhạc Phong vắt khăn, đầu tiên lau mặt cho Quý Đường Đường, sau đó mới
lau mái tóc ướt nhẹp của mình, Thạch Gia Tín nửa đường đi ra ngoài vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.