CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 297

Thịnh Cẩm Như dù sao cũng đã bảy mươi, nổi giận một lúc xong liền

mất hết sức lực, có không ít những sợi tóc trấng bung ra từ cái chụp tóc,
thái doơng co rút mạnh mẽ, bà ta đỡ tường thở hổn hển, vẫn còn không
ngừng thấp giọng nỉ non: "Rốt cuộc muốn thế nào? Muốn thế nào?"

Dừng lại một lúc, bà ta dường như nhớ ra điều gì, chuyển bước đi tới

tấm gương trên bức tường đối diện phía trước rồi dừng lại, ngẩn ra một lúc,
sau đó nhìn gương, từ từ vạch mí mắt dưới bên phải của mình ra.

Dưới lòng trắng của con ngươi già nua vẩn đục, ẩn hiện một sợi máu,

tay Thịnh Cẩm Như run lên bần bật, bà ta nhìn chằm chằm huyết tuyến kia,
cho đến khi nó tự biến mất.

Từ góc độ này, có thể nhìn thấy tấm hình người phụ nữ kia trên bức

tường đối diện, gương mặt người phụ nữ trong hình đã bị đập ra vô số vết
lồi lõm, có vài chỗ dùng sức rất mạnh, bức hình tróc ra, bụi đất phía sau
xuyên qua chỗ rách bám vào giấy, tựa như phủ kín một tầng bụi lên gương
mặt kia.

Mà xuyên qua lớp bụi mỏng manh đó, nụ cười của người phụ nữ trong

ảnh trước sau vẫn không giảm, qua bao nhiêu năm phong trần biến đổi,
giống như đã sớm đoán được tất cả những gì xảy ra lúc này, đang chậm rãi
chờ đợi màn kịch ngày mai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.