CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 299

Được một lúc, lại nghe thấy bà ta nhẩm đi nhẩm lại, lúc thì nói một

người con gái, lúc lại nói hai người con gái, khi thì nói một đứa con trai,
khi lại nói hai đứa con trai, Thạch Gia Tín hiểu ra, thầm nhủ hóa ra là tinh
thần có chút không tỉnh táo rồi.

Lại chờ thêm một lúc nữa, âm thanh bên trong lặng dần, có tiếng bước

chân nặng nề vọng tới, còn cả tiếng giường kẽo kẹt, Thạch Gia Tín thấy
không sai biệt lắm, quả nhiên, đợi chừng một khắc đồng hồ, đèn tắt.

Trong bóng tối, Thạch Gia Tín thở dài nhẹ nhõm một tiếng, nhưng

ngay sau đó, một mối ngờ vực lớn hơn lại nảy sinh trong lòng, kẻ mà Thịnh
Cẩm Như vẫn luôn miệng nhắc đến, rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là chỉ... nhà họ
Tần?

Sáng tinh mơ, Nhạc Phong đã bị tiếng động bên ngoài đánh thức, bước

đến cửa sổ nhìn mới nhận ra, trong sân đông lạ thường, ngoại trừ Thịnh
Cẩm Như ra thì toàn bộ những người trong phòng hôm qua đều đang ở
trong sân làm gì đó, người thì vo gạo, người thì quét sân, có người xách
một cái chảo ra, cầm muôi gõ vào đít chảo cho rụng hết rỉ sét ra, cửa hàng
rào mở ra, có vài người đàn ông trẻ tuổi dỡ mấy cái gùi lớn xuống, miệng
gùi bịt kín vải trắng, vừa vén ra là hơi nóng hầm hập bốc lên, mấy phụ nữ
trẻ hơn một chút bu lại nhìn vào trong, cái gì cũng nói được hết.

---- "Hôm nay ăn gì đây?"

---- "Bánh bao nhân thịt à, hay là nhân rau?"

---- "Cháo nữa thì phải? Ngửi thấy mùi hơi khê khê..."

....

Sau một lúc, mấy người đàn ông theo đường cũ đi xuống, đám phụ nữ

thì người nào cõng gùi của người ấy, đều bước vào gian phòng của Thịnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.