CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 305

qua, bà ta nhìn Thịnh Cẩm Như, hỏi một câu: "Đại tỷ, bây giờ đưa con gái
Bình Tử nhập động luôn sao?"

Thịnh Cẩm Như ừ một tiếng, vươn tay kéo Quý Đường Đường về phía

trước, quay lại nhìn gương mặt của cô, bỗng nhiên không kìm được, vươn
tay vuốt lên gò má cô.

Bàn tay bà ta tựa như vuốt chim, chạm lên mặt rất khó chịu, Quý

Đường Đường rất khó chịu, nhưng nghĩ đến những lời Nhạc Phong nói ban
nãy "phải nghe lời", đành nhíu mày một cái, nhịn xuống.

Thịnh Cẩm Như thở dài, chậm rãi rụt tay lại, nói: "Con bé này, quá lệ

thuộc vào người đàn ông kia, dù có chữa được cũng sẽ không một lòng lưu
lại."

Bà già kia gật đầu: "Nhất định là như vậy, mọi người đều thấy được,

có câu hoạn nạn thấy chân tình, con gái của Bình tử đã ra nông nỗi này, cậu
ta còn có thể chăm sóc đến như vậy, chắc hẳn tình cảm không tệ, nếu cưỡng
ép chia tay thì không ổn, nhỡ đâu lại mù quáng giống mẹ nó trước kia, thì
càng khó giải quyết."

Thịnh Cẩm Như cười một tiếng, rút từ trong ngực ra một cái khăn đen,

đặt trên đầu gối gấp lại thành một dải dài, sau đó vươn tay kéo Quý Đường
Đường lại: "Tiểu Hạ lại đây, bà ngoại giúp con che mắt, lát nữa tối, con sẽ
sợ đấy."

Bà ta vừa nói vừa cầm tấm khăn bịt mắt Quý Đường Đường lại, không

có Nhạc Phong ở bên, Quý Đường Đường cũng rất ít náo loạn, có xu hướng
mặc kệ tất cả ra sao thì ra, thích giày vò thế nào cũng được, Thịnh Cẩm
Như xoay người cô lại, thắt nút cái khăn lại, vừa buộc vừa căn dặn bà già
kia: "Ta cũng không hiểu nổi, rốt cuộc là mạch Lộ Linh nhà chúng ta bị làm
sao, hết đứa này đến đứa nọ vì đàn ông mà điên đảo thần hồn... Thịnh Hạ
đúng là do Bình Tử sinh ra, ta nhất định phải giữ nó lại.... còn người kia, bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.