CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 303

Đáy mắt Thịnh Cẩm Như xẹt qua một ý cười mỉa mai: "Chuyện này ta

sẽ không can thiệp, muốn trị hay không cũng được, cõi đời này có thêm
một đứa ngốc nữa, cũng chẳng can hệ gì đến bọn ta."

Nhạc Phong không nói gì, anh bắt đầu trầm mặc dùng cơm, Quý

Đường Đường đã ăn no, ngẹo đầu nhìn anh ăn, nhìn được một lúc thì ngáp
một cái, lại ngoài đầu quay ra nhìn Thịnh Cẩm Như, có lẽ là ăn no rồi tâm
trạng tốt, vậy mà lại đi cười với Thịnh Cẩm Như một cái.

Thịnh Cẩm Như nhất thời đờ ra, trong thoáng chốc, đột nhiên cảm

thấy nụ cười này, gương mặt này vô cùng giống Thịnh Thanh Bình khi còn
nhỏ, suy nghĩ đột nhiên xuất hiện này khiến bản thân bà ta cũng hoảng sợ,
bàn tay cầm tẩu thuốc bất giác run lên.

Quý Đường Đường thì không nghĩ nhiều đến vậy, cô đơn giản là ăn no

rỗi việc cười linh tinh, gần như nhìn ai quanh bàn cũng cười, cười xong lại
quay lại nhìn Nhạc Phong ăn cơm, đầu óc Thịnh Cẩm Như ông ông, bờ môi
không chịu khống chế run run, bà ta nhìn Quý Đường Đường nửa ngày, khi
cất giọng trở lại, giọng điệu đã hòa hoãn hơn nhiều, quay ra nhìn Nhạc
Phong nói: "Cũng không phải là ba ngày không gặp được, sau khi mặt trời
lặn, con bé cũng không phải ở trong động nữa, cậu muốn gặp nó, đến lúc
đó cứ chờ ngoài cửa, sẽ có người đưa nó ra ngoài."

Xem ra, cũng chỉ có thể như vậy.

--------------------

Cơm nước xong, Nhạc Phong dùng đủ cách khoa chân múa tay để trao

đổi với Quý Đường Đường, còn tìm giấy bút viết cho cô xem, khó khăn
đem tất cả những chuyện cô phải làm nói qua một lượt, Quý Đường Đường
vừa mới hiểu ra là cô phải đi cùng với mấy bà già kia, mắt liền đỏ cạch, ôm
lấy cánh tay Nhạc Phong nhất định không buông, Nhạc Phong ôm lấy cô dỗ
dành một lúc lâu, còn vẽ cho cô xem, ý là anh sẽ đợi ở đây, còn đồng ý sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.