CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 304

đưa cô đi chơi, còn mua cả tôm cho cô ăn, Quý Đường Đường vẫn không
chịu đồng ý, được một lúc, Nhạc Phong cũng nóng, cộng thêm Thịnh Cẩm
Như và mấy bà già kia đều đang nhìn chằm chằm, anh dỗ đến chính mình
cũng phải phát ngượng, cuối cùng, điên lên, viết thẳng một câu.

"Không nghe lời, không cần em nữa!"

Nước mắt Quý Đường Đường lập tức rơi xuống, cô siết chặt tờ giấy

trên bàn, hai tay che mặt khóc, trái tim Nhạc Phong đều bị cô khóc đến tan
nát, lúc sắp mềm lòng, Quý Đường Đường đột nhiên đứng dậy, vung tay
đánh lên đầu anh một cái, sau đó nghẹn ngào đi về phía Thịnh Cẩm Như.

Nhạc Phong bị cô đánh cho một cái, vừa giận vừa buồn cười, Thịnh

Cẩm Như mắt lạnh nhìn, gương mặt không chút thay đổi, nhưng đáy mắt
lại phi thường phức tạp, một lúc sau, bà ta ra hiệu cho một trong số những
người kia: "Dẫn cậu ta đến thôn dưới chân núi, nếu thực sự muốn gặp, buổi
tối lại lên đón người."

--------------------

Vừa ra đến cửa, Nhạc Phong ngoảnh lại nhìn Quý Đường Đường một

cái, đoán chừng cô vẫn còn tức vì câu "không nghe lời không cần em nữa"
lúc nãy, đánh anh rồi vẫn thấy chưa đã, đến nhìn cũng không buồn nhìn,
cằm nghếch lên, tựa như một con thiên nga kiêu ngạo vậy, Nhạc Phong
buồn cười trong lòng, lại có chút an tâm, như thế này cũng tốt, cô ấy giận
dỗi, chung quy vẫn tốt hơn là khóc lóc khổ sở.

Thịnh Cẩm Như ngồi yên, từ ô cửa sổ khép hờ xem động tĩnh bên

ngoài, chỉ chốc lát sau, bà lão kia đưa Nhạc Phong đã thu dọn hành lý xong
bước ra khỏi hàng rào, cho đến khi bóng lưng của hai người một trước một
sau biến mất hẳn trên con đường đất.

Ngoại trừ Thịnh Cẩm Như và Quý Đường Đường ra thì trong phòng

chỉ còn lại hai bà già, một trong số đó chính là người vá đế giày ngày hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.