CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 302

Thịnh Cẩm Như không trả lời ngay, bà ta rút ống thuốc trong cái túi da

thuộc ra, không nhanh không chậm lau chùi miệng tẩu, như cố tình muốn
dập tắt cơn thèm ăn của Nhạc Phong, cho dù Nhạc Phong có ngốc đến thế
nào, có thiếu kiên nhẫn đến thế nào đi chăng nữa, trên mặt cũng phải ráng
mà tỏ ra cung kính ngoan ngoãn, được một lúc, Thịnh Cẩm Như mới mở
miệng.

"Muốn chữa tật này của con bé, ít nhất cũng mất ba ngày, mỗi ngày,

lúc mặt trời mọc, lúc giữa trưa, lúc mặt trời lặn, trong ba thời điểm đó tiến
vào Âm nhãn giữa Âm trận, chín chuông, chín khúc, dùng chín loại âm
thanh để loại trừ những tà âm trong đầu khiến con bé si ngốc, trong ba ngày
đó, cậu muốn đi đâu thì đi, đừng ở đây vướng chân vướng tay."

Nhạc Phong sửng sốt một chút, buột miệng nói: "Tôi không thể ở bên

cạnh cô ấy sao?"

Thịnh Cẩm Như cười lạnh một tiếng: "Thạch Gia Tín không nói với

cậu ư? Chỉ có con gái Thịnh gia mới có thể tiến vào động đá."

Yêu cầu này hình như cũng không tính là quá vô lý, trong lòng Nhạc

Phong đấu tranh tư tưởng gay gắt, biết mình quả thực không thích hợp đi
vào trong, mặt khác lại cảm thấy muốn bất chấp tất cả, phải xa Quý Đường
Đường là chuyện vô cùng mạo hiểm ---- ba ngày không gặp, ba ngày,
Thịnh gia nếu lòng lang dạ thú rắp tâm hại người thì có thể gây ra bao
nhiêu chuyện đen tối hèn hạ chứ? Nhỡ đâu bọn họ chuyển Quý Đường
Đường đến nơi khác giam lỏng lại, anh có mất cả đời cũng chắc gì đã tìm
được.

Anh thốt ra một lý do mà ngay đến chính mình cũng cảm thấy không

đủ sức thuyết phục: "Đường... Tiểu Hạ hiện giờ thần trí mơ hồ, không nhận
biết được những người khác, nếu tôi không đi cùng, cô ấy sẽ không đi theo
người lạ đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.