CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 334

Kèm theo tiếng khởi động của động cơ, xe chậm rãi chuyển bánh,

không một ai nói chuyện, trong xe đột nhiên an tĩnh trở lại, chỉ có tiếng
thùng xe xóc nảy và tiếng hạt mưa gõ vào nóc xe lạch tạch, Tần Thủ Thành
suy nghĩ đến phiền não, ông ta vươn tay chùi chùi hơi nước dính trên cửa
kính xe, muốn xem địa hình bên ngoài thê nào, đúng lúc này, Tần Thủ
Nghiệp bỗng nhiên lại lên tiếng.

"Chú hai, chú có nhìn thấy cánh rừng trên núi không?"

Câu hỏi này, không đầu không đuôi, Tần Thủ Thành có chút khó hiểu,

nhưng vẫn đáp: "Có, làm sao?"

Giọng nói của Tần Thủ Nghiệp càng trở nên cổ quái: "Sao tôi lại cảm

thấy, hình như tôi vừa nhìn thấy Thịnh Thanh Bình nhỉ, ngay dưới tán cây,
chớp mắt đã không thấy, một giây trước còn nhìn tôi cười, một giây sau
trong tay đã ôm một cái đầu..."

Tần Thủ Thành lạnh cả sống lưng: "Anh cả, đừng nói giỡn, nơi hoang

vu hẻo lánh như thế này..."

Ông ta vừa nói vừa nhìn qua kính chiếu hậu, vừa nhìn đã cứng đờ cả

người, phút chốc toàn thân đông cứng, gần như muốn kinh hãi thét lên.

Bên cạnh Tần Thủ Nghiệp có một người phụ nữ đang ngồi, đó là...

Thịnh Thanh Bình!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.