CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 336

trên đời này có báo ứng, quả nhiên con người quá nhu nhược không có gì
tốt, suốt ngày bị chèn ép.

Đến giờ ăn cơm mà mưa vẫn không thấy ngớt, cũng không ai đề cập

đến chuyện sửa đường dây điện, Thạch Gia Tín thắp mấy cây nến trong
phòng, mở bếp gas nấu mì, canh suông mì sợi, thêm tí muối, trứng trần
nước sôi, đến mấy cọng hành lá cũng không có, nhìn mà khiến người ta mất
hết cảm giác thèm ăn, Nhạc Phong quấy quấy đôi đũa trong bát mì hai cái,
đến cả ý muốn gắp lên cũng không có, ngẩng đầu nhìn Thạch Gia Tín, anh
ta vẫn ăn ngon lành.

Nhạc Phong nổi lên ý xấu, anh vốn đã không vừa mắt Thạch Gia Tín,

giờ đang ăn không vô, càng không thể để kẻ khác ăn ngon được, liền vươn
đũa gõ lên thành bát anh ta: "Này! Này!"

Thạch Gia Tín ngẩng đầu nghi hoặc nhìn anh, Nhạc Phong hỏi anh ta:

"Nghe nói con gái nhà họ Thịnh đều gả cho người họ Thạch nhà các anh
hả?"

"Ừ."

"Ngọn núi này chỉ có hai nhà Thịnh Thạch, mấy người ở đây cưới qua

cưới lại, kết hôn gần, kiểu gì cũng có liên hệ máu mủ, anh bảo mấy thập
niên trước còn xuất hiện không ít quái thai, thế bây giờ thì sao, còn nữa
không?"

Thạch Gia Tín nhìn anh một cái, đáp hai chữ: "Không còn."

"Sao lại không còn được?" Nhạc Phong có ý ganh đua với anh ta,

"Chẳng lẽ gen nhà các người tốt lên à? Tôi đâu có thấy vậy nhỉ."

Thạch Gia Tín rũ mắt xuống: "Nhạc Phong, anh hỏi nhiều quá rồi

đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.