CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 332

Gió lớn, ô bị thổi lệch qua một bên, mưa to đột nhiên ập vào người gã,

người nọ lại run rẩy ôm cái ô quay về, mở cửa xe, có một người trên đầu
đội một cái túi ny lon, dường như muốn hỏi gã đã "xin chỉ thị" thế nào, gã
kia đầy một bụng tức, hung tợn rống lên: "Mẹ nó nằm thằng cẳng trong xe,
bắt tao đi bẩy xe!"

Không mở đèn xe, bên ngoài mưa xối xả, trong xe có vẻ bí bức mà u

ám, Tần Thủ Nghiệp một mình chiếm toàn bộ ghế sau, hai bên trái phải
mỗi bên gác một cái nạng gỗ, Tần Thủ Thành ngồi ghế phụ, tìm thuốc
châm, lúc đánh lửa, ông ta nhìn khí trời bên ngoài, cuối cùng lại ném trở
lại, xuyên qua tấm kính chiếu hậu, tầm mắt đối chọi với Tần Thủ Nghiệp,
gương mặt lão đầy vẻ kỳ quái.

"Chú hai, xa cách hơn hai mươi năm, thăm lại chốn xưa, cảm giác thế

nào hả?"

Tần Thủ Thành cố nén giận: "Anh cả, tôi biết giờ anh đang khó chịu.

Nhưng như thế này thực sự không ổn."

Tần Thủ Nghiệp cười nhạt: "Làm sao không ổn?"

"Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, Bát Vạn Đại sơn là địa bàn của

Thịnh gia, chín loại chuông đều tề tựu, tời giờ, chúng ta đối phó với một
đứa con gái nhà họ Thịnh đã tốn sức rồi, chạy đến đại bản doanh của
chúng, chẳng phải là muốn chết ư? Huống hồ chúng ta chỉ có mấy người
thế này!"

Tần Thủ Nghiệp không nói gì, Tần Thủ Thành đánh giá sắc mặt của

lão, lại bỏ thêm vài câu: "Hơn nữa Thịnh Hạ và Nhạc Phong chưa chắc đã
tới Bát Vạn đại sơn, thư của Thịnh Thanh Bình anh cũng đã đọc rồi, cô ấy
đã dặn Tiểu Hạ không được quay về Thịnh gia, chúng ta cũng lo sợ nó quay
về nhận được sự giúp đỡ của nhà họ Thịnh sẽ gây bất lợi cho chúng ta, cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.