CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 330

Đằng sau vách đá, tay của người phụ nữ hai đầu kia bám chặt vào khe

đá, toàn thân run bần bật như rút gân, bà ta như một con sâu chậm rãi nhúc
nhích, lẳng lặng bò đến bờ nước, mặt nước đen như mực ánh lên ánh sáng
lành lạnh, bà ta run rẩy, bà ta run rẩy nhấn chìm cả hai chiếc đầu vào trong
nước, nhờ sóng nước che giấu, há miệng phát ra những tiếng kêu thống
khổ.

Không có thanh âm, dòng nước chảy ngược vào khoang miệng, mang

theo mùi vị khoáng chất, lạnh tận trong sương.

...

Bốn năm giờ chiều, đột nhiên trở trời, ánh nắng tươi đẹp trong nháy

mắt toàn bộ biến thành bóng tối, tất cả những màu sắc ấm áp trong tầm mắt
đều biến thành sắc lạnh, những đám mây màu xám tro còn chưa kịp vá lại
đã tia sét xé thành một vết rách lớn, tiếng ầm ầm vang lên từ bên này qua
bên kia, ngói trên nóc nhà lộp cộp rung lên. Nhạc Phong đứng bên cửa sổ,
trợn mắt há mồm nhìn cảnh sắc bên ngoài, cơn mưa còn chưa đủ để vẩy ướt
bốn phía, mưa rơi vội vàng, nện xuống đất, đều là cát bụi, Nhạc Phong
không kìm được phàn nàn với Thạch Gia Tín: "Thời tiết Quảng Tây nhà
các anh như trò đùa ấy nhỉ? Bây giờ mà là mùa mưa bão à?"

Đang lúc nói chuyện, một tia chớp lại xẹt ngang qua không trung, tin

nhắn của Khiết Du cũng gửi đến vào đúng lúc này.

Nhạc Phong nhớ hồi trước đây từng đọc qua kiến thức an toàn cần

biết, khi có sấm chớp tuyệt đối không nên đứng gần cửa sổ nghe điện thoại
vân vân, chắc hẳn nhận tin nhắn cũng nguy hiểm tương đương, anh nhanh
chóng chạy vài bước vào trong nhà, bấy giờ mới lấy di động ra xem.

"Anh, em hỏi thăm giúp anh rồi, Miêu Miêu đã về nhà, nhưng cha cô

ta chưa vê, những kẻ đi theo Tần Thủ Nghiệp cũng chưa về. Em đã gọi điện
thoại đến đơn vị của Tần Thủ Nghiệp hỏi, người nghe điện nói là không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.