CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 365

Quý Đường Đường bị anh đẩy đầu một cái, cô cũng thực khôi hài, đẩy

lệch rồi cũng không thèm chỉnh lại, cứ nghẹo cổ như vậy, nghẹo mãi nghẹo
mãi rồi khóc òa lên.

Thịnh Cẩm Như và đám người kia thở phào một hơi.

Sự tình đã như vậy, Thịnh Cẩm Như cũng vô cùng ảo não, vốn sắp xếp

Quý Đường Đường đến âm trận đã là rối loạn trật tự, ngày hôm nay lại an
bài không thỏa đáng, khiến con bé không chuyển âm vị đúng thời điểm
chưa tính, lại còn bị hoảng sợ như vậy, phản ứng thất thường như lúc này,
cũng không biết có để lại di chứng gì hay không.

Đang suy nghĩ, chợt nghe thấy Nhạc Phong nói với mình, giọng điệu

rất khó chịu: "Cô ấy đã xảy ra chuyện gì? Sao càng ngày càng không bình
thường? Trước kia đâu đến mức như vậy?"

Thịnh Cẩm Như lấy lại tinh thần, để một người ngoài lại còn là kẻ tiểu

bối như Nhạc Phong chỉ trích, trong lòng bà ta rất khó chịu, giọng nói tự
nhiên cũng trở nên gai góc: "Chữa bệnh đương nhiên cũng phải có hậu quả,
chữa bệnh cho nó, mất công mát sức, một đồng tiền cũng không lấy, các
người có để ý đến?"

Nhạc Phong bị bà ta làm cho nghẹn họng, quay đầu lại nhìn Quý

Đường Đường, cô vẫn đang nghẹo cổ khóc, thật đúng là không biết ngại,
Nhạc Phong im lặng, vươn tay chỉnh đầu cô lại cho thẳng, lúc chỉnh cô
cũng ngừng khóc, như thể nghỉ ngơi giữa hiệp vậy, chỉnh xong lại mím môi
méo miệng, chuẩn bị khóc tiếp, Nhạc Phong thiếu chút nữa giơ ngón tay
chọc lên đầu cô: "Khóc! Khóc nữa đi!"

Quý Đường Đường ngừng khóc, phi thường oán hận trừng mắt nhìn

anh, bỗng nhiên bĩu môi buông một câu: "Không khóc thì không khóc!"

Còn dám bật lại, Nhạc Phong càng thêm tức, đang định trừng cô, đột

nhiên hồi hồn lại, nhất thời liền ngơ ngẩn, quay về phía Thịnh Cẩm Như,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.