CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 366

lắp bắp: "Cô ấy... cô ấy có thể nghe được rồi?"

Thịnh Cẩm Như lạnh lùng đáp lại: "Bằng không thì sao, hai ba ngày

qua, Thịnh gia bất tài hay sao mà một chút khởi sắc cũng không có?"

Nhạc Phong không nói gì, tuy Thịnh Cẩm Như vẫn lạnh lùng nói

chuyện với anh, nhưng giờ phút này, anh đột nhiên thấy vô cùng cảm kích
bà ta, lại nhìn Quý Đường Đường, biết hiện giờ cô có thể nghe được, lại
không thể hung dữ nói chuyện với cô như trước nữa.

Thịnh Cẩm Như lẳng lặng nhìn Quý Đường Đường, lại nhìn Nhạc

Phong, khóe miệng mím chặt, bỗng nhiên nói: "Hôm nay xảy ra chút sự cố,
con bé náo loạn rất ầm ĩ, cậu đưa nó xuống đi, sáng mai trước khi mặt trời
mọc đưa lên."

Thịnh Cẩm Như đột nhiên lại chịu "nhả" ra, Nhạc Phong rất bất ngờ,

nhưng vui sướng chung quy vẫn che lấp nghi hoặc, lúc anh dẫn Quý Đường
Đường đi, có một bà cụ hỏi Thịnh Cẩm Như: "Để cậu ta đưa đi... không sao
chứ..."

Thịnh Cẩm Như ừ một tiếng: "Tiểu Hạ còn chưa chữa xong, kiểu gì

cậu ta cũng phải đưa về, hơn nữa, trước cứ thả ra đã, đừng có ép quá chặt,
con thỏ nóng lên còn biết cắn người cơ mà."

Đạo lý kế hoãn binh này cũng không khó hiểu, bà lão kia gật đầu, lúc

mở miệng lần nữa lại có chút lo lắng và căm giận: "Tiểu Hạ... điên rồi mà
vẫn nghe lời cậu ta, nói câu nào nghe câu đấy, nếu thực sự chữa khỏi, càng
khó quản."

Những lời này, chọc đúng vào tâm bệnh của Thịnh Cẩm Như, sắc mặt

trở nên khó coi trong nháy mắt, bà lão kia là người biết nhìn mặt đoán lòng,
cũng không nói gì thêm nữa, quay người qua chỗ khác xem thương thế của
hai người bị cắn, thấy người băng bó tay chân vụng về, chộp lấy băng gạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.