CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 368

"Thịnh gia mấy người rốt cuộc là chữa bệnh kiểu gì vậy? Trước đây Đường
Đường đâu có như vậy, làm gì có ai nói ngủ là ngủ, đến robot cũng không
phản ứng nhanh như vậy."

Thạch Gia Tín suy nghĩ một chút: "Chắc là chữa bệnh mệt mỏi quá, có

thể là mệt hơn so với bình thường."

Lời giải thích này xem như hợp lý, Nhạc Phong im lặng, cuối cùng

bực rức buông một câu: "Có mà cắn người đến mệt ấy."

Thạch Gia Tín lại hoang mang, Nhạc Phong cũng chẳng có hứng thú

giải thích cho anh ta, đi thẳng vào phòng.

Ngày hôm nay đúng là băng lửa xoay vần, từ gần như vô vọng gặp lại,

đến giờ, trong thoáng chốc hai người đã có thể cùng ở trong một căn
phòng, đích thực như nằm mơ, Nhạc Phong cởi áo khoác và giày của Quý
Đường Đường, đắn kín chăn cho cô, nương ánh đèn nhìn cô, phát hiện khóe
môi còn dính máu, tim bỗng thót một cái, còn tưởng cô bị thương, sau đó
lại nhớ ra là cô cắn người, càng nghĩ lại càng thấy tức tức, dứng dậy tìm
khăn lông dùng nước ấm lau sạch, lại lau mặt cho cô luôn.

Đang lau liền ngẩn người, nghĩ đến việc sáng sớm hôm sau lại phải

đưa cô về, lần này đưa về rồi, liệu Thịnh Cẩm Như có thả cô ấy ra nữa
không? Nếu như không thả thì có khác gì một ngày trước? Nhưng cách trị
liệu của Thịnh gia hiển nhiên là hữu hiệu, nếu như không đưa lên, cô ấy sẽ
không trở lại bình thường được....

Suy nghĩ một chút, lại tự đẩy mình vào ngõ cụt, huyệt Thái Dương

thình thịch nhói lên, nhìn di động, đã gần nửa đêm, trước khi mặt trời mọc
đã phải tiễn cô ấy đi, tính đường đi và thời gian chuẩn bị rửa mặt, trước bốn
giờ sáng đã phải dậy rồi...

Nhạc Phong thực sự không thấy buồn ngủ một chút nào, anh ngồi

ngay bên cạnh Quý Đường Đường tựa vào đầu giường, ngồi một lúc, cơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.