CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 367

đang định hỗ trợ, sau lưng bỗng nhiên vang lên giọng nói ảm đạm của
Thịnh Cẩm Như.

"Nhắc cho lão già Tần gia, bảo bọn chúng chờ dưới chân núi, sáng mai

khi nào cậu ta đưa Tiểu Hạ lên, trên đường về hãy động thủ đi."

--------------------

Nhạc Phong đưa Quý Đường Đường xuống núi, trời đã tối đen, đường

núi không dễ đi, tuy là nắm tay, cô vẫn đi bước hụt bước không, có mấy lần
suýt nữa va vào lưng anh, Nhạc Phong rất kiên nhẫn, luôn miệng nhắc cô
cẩn thận, từ lúc biết cô nghe được, không hiểu vì sao cứ muốn nói chuyện
với cô, nói rất nhiều, cô cũng không nghe lọt, chỉ mất kiên nhẫn ừ ừ à à, dù
ngay cả một câu trả lời trọn vẹn cũng không có, nhưng Nhạc Phong đã thỏa
mãn đến độ cảm động rồi, lải nhải y như Đường Tăng chuyển thế, đang nói
với cô dù sao cũng không được cắn người, mới nói được một nửa, cô đột
nhiên không đi nữa, đặt mông ngồi trên tảng đá, hỏi cô làm sao, cô lại tỏ vẻ
khó gần, quăng ra hai chữ: "Mệt rồi!"

Thái độ gì thế này! Nhạc Phong tức đến ngứa răng, đe dọa cô nói:

"Đường Đường, em mau đứng dậy cho anh, anh thà vứt em lại chỗ này cho
sói ăn cũng không thèm cõng em đâu, nghe thấy không hả?"

Nửa tiếng sau, Thạch Gia Tín mở cửa cho Nhạc Phong, vừa mở cửa đã

thấy anh cõng Quý Đường Đường, Thạch Gia Tín sửng sốt một chút, đang
định hỏi sao anh đưa Thịnh Hạ xuống được, mắt thấy sắc mặt anh không
tốt, lời đến cửa miệng lại nuốt xuống, Nhạc Phong xem ra rất tức giận, vừa
đặt Quý Đường Đường xuống liền oán giận với anh ta: "Con em nó chứ,
anh đã gặp ai thành thật như thế chưa? Mới nói một câu mệt rồi, mấy giây
sau đã ngủ, gọi làm sao cũng không tỉnh."

Thạch Gia Tín nghe không đầu không đuôi, không biết nên đáp thế

nào, Nhạc Phong cũng chẳng chờ anh ta trả lời, chợt nhớ ra chuyện gì:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.