CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 376

Nhạc Phong nhịn cười, kéo Quý Đường Đường ra cửa, thời gian hai

người nấn ná lại cũng lâu, lên núi liền chạy một mạch, được một lúc mới
dừng lại, thở hổn hển chống đầu gối cười không ra hơi, cuối cùng Nhạc
Phong mới phê bình cô: "Giả vờ cũng thái quá, lại còn thò đầu vào trong,
kỹ năng diễn xuất quá đơ."

Quý Đường Đường không phục: "Em không phải đang bị ngơ ngẩn

hay sao, kẻ ngốc nhìn thấy trên tường đột nhiên có một cái lỗ thì phải tò mò
chứ. Hơn nữa, em có đơ bằng anh không, lúc anh hỏi anh ta, biểu cảm mất
tự nhiên như vậy, thật là mất mặt cho giới nghệ thuật biểu diễn chúng ta."

Lại còn "giới nghệ thuật biểu diễn chúng ta" nữa, Nhạc Phong thực sự

muốn nhổ cho cô vài ngụm nước miếng.

Đi lúc nhanh lúc chậm, cuối cùng mấy căn phòng trên núi cũng dần

dần hiện ra, tựa như những con thú đang thu mình ẩn náu trong bóng tối ,
Nhạc Phong dừng bước lại, nắm lấy tay Quý Đường Đường nhẹ giọng nói:
"Cố gắng chữa trị thêm một ngày nữa, thôi là mọi thứ có thể tốt đẹp rồi,
Đường Đường, anh chờ em đấy, nhớ ra sớm một chút."

Quý Đường Đường gật đầu, cô ngẩng lên nhìn Nhạc Phong, cặp mắt

trong veo: "Chờ em đấy, Nhạc Phong, ở bên ngoài nhớ ngoan ngoãn, đừng
có trêu hoa ghẹo nguyệt, Thịnh gia nhiều con gái, em thấy anh cũng hơi rục
rịch rồi, hôm qua lúc tối anh đi đón em, cái bà bên cạnh em cũng năm sáu
chục tuổi rồi mà anh vẫn còn nhìn chằm chằm."

Nhạc Phong tức đến ngứa răng: "Năm sáu chục thì làm sao, người ta

có nội hàm! Biết lịch sự! Không cắn người!"

Quý Đường Đường hậm hực liếc xéo anh một cái, Nhạc Phong vui

sướng trong lòng, bước đến hàng rào trước mặt vỗ vỗ, bên trong hẳn là
nghe thấy tiếng động, được một lúc, đèn trong phòng Thịnh Cẩm Như sáng
lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.