CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 386

----- "Trong thủy đạo có ngã ba, người nào không biết chống bè có thể

đi nhầm, một trong số dòng chảy siết đó dẫn thẳng xuống vực, ngã xuống
sẽ chết..."

----- "Thủy đạo cũng ít dùng, chỉ có một người chống bè, có lúc con ở

bên này, nó ở bên kia, con chỉ cần gõ thanh sắt này vài tiếng, nó nghe thấy
được sẽ tự đến đón con."

Quý Đường Đường càng nghe càng nghi hoặc, là mình bị lộ rồi hay

sao? Giọng điệu và nội dung câu chuyện của Thịnh Cẩm Như hoàn toàn
không giống như đang nói với một người thần trí mơ hồ, nói cho cô nhiều
thứ như vậy để làm gì, giống như chưởng môn nhân đang dặn dò đại sự của
bang phải vậy? Cô nên thú nhận ư? Hay là tiếp tục giả ngu đây?

Tiếng nước lạo xạo vọng tới, chiếc bè chậm rãi tiến lại gần, mũi bè

gác nhẹ lên bờ nước, người phụ nữ hai đầu kia hẳn đã được dặn dò, cái đầu
thứ hai đã được quấn khăn kín mít, ánh mắt né tránh không dám nhìn bọn
họ, Thịnh Cẩm Như kéo Quý Đường Đường lên bè, cô co quắp ngồi xuống,
tâm lý đấu tranh, cuối cùng quyết định, mặc kệ bà ta nói luyên thuyên cái
gì, mình cứ việc giả bộ đến cùng, người ngoài nhìn vào cũng bớt đề phòng
hơn...

Cô hạ quyết tâm, đang định làm ra vẻ sợ nước sợ ngồi thuyền, Thịnh

Cẩm Như bỗng nhiên nói một câu: "Tiểu Hạ, con có biết chuyện luyện
chuông Quỷ là thế nào không?"

Quý Đường Đường thấy đầu mình như nổ oành một tiếng.

Chuyện luyên chuông Quỷ, mẹ cô đã sớm nhắc tới trong thư, khi ở Cổ

Thành Thần Côn cũng đã kể qua một chút, biết được một ít, nhưng chung
quy vẫn mơ mơ hồ hồ, bốn năm qua, luyện chuông Quỷ trước sau vẫn là
một đám mây đen bao phủ trên đỉnh đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.