CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 440

chuyện năm đó, mẹ cũng không kể lại tỉ mỉ cho con, bà ấy bảo con hỏi dì,
mẹ nói dì cũng không cố ý, mẹ không trách dì..."

Vừa thật vừa giả nói mấy câu, người phụ nữ hai đầu kia đã lã chã

khóc, bà ta vịn lấy cánh tay Quý Đường Đường, lảo đảo đi được vài bước
thì đột nhiên đẩy cô ra, phịch một tiếng quỳ xuống dập đầu bôm bốp: "Tiểu
Hạ, con tha thứ cho ta nhé, không phải ta cố tình, nhưng sự thực đúng là ta
đã hại tỷ tỷ...."

--------------------

Quý Đường Đường đoán không sai, người phụ nữ này là em gái của

mẹ cô - Thịnh Thanh Bình, trai gái đồng thể, Thịnh Cẩm Như thậm chí còn
không đặt tên cho bà ấy, người trong động chỉ dùng mấy chữ đồ xấu xí mà
sai phái bà ấy, cái tên duy nhất bà ấy có lại không muốn để cho ai biết là do
Thịnh Thanh Bình đặt cho, gọi là Tiểu Song, ấn theo đó, Quý Đường
Đường nên gọi bà ấy là dì Song.

Tiểu Song nhỏ hơn Thịnh Thanh Bình năm tuổi, lúc bà ta được sinh ra,

theo tập quán của Thịnh gia, quái thai sẽ bị dìm chết, lúc bà đỡ bế đứa bé
sơ sinh đang gào khóc đến phòng bếp, đun nước sôi đổ vào thùng, Thịnh
Thanh Bình đột nhiên mắt đỏ hồng chạy vào, lúc đó bà còn nhỏ, cũng
không hiểu vì sao, nhưng mơ hồ biết được đứa em gái mình mong đợi mấy
tháng trời có lẽ sắp bị giết, thừa dịp bà đỡ không chú ý, ôm lấy Tiểu Song
len lén bỏ lên giường của mình, dùng quần áo che lại.

Bà đỡ nhanh chóng tìm thấy, Thịnh Thanh Bình khóc toáng lên không

chịu thả ra, Thịnh Cẩm Như chẳng còn cách nào khác, hậu sản mệt mỏi,
tâm trạng bực bội nên mặc kệ, chỉ nói cứ nghe theo Bình Tử, mấy ngày sau
tính tiếp.

Không ai để tâm chăm sóc quái thai kia, chỉ riêng Thịnh Thanh Bình

lại vô cùng yêu thương cô em gái này, đến giờ ăn cơm còn hung dữ nói với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.