CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 442

Thành, cô rất vui vẻ, kể xong còn dặn Tiểu Song tuyệt đối không được nói
lung tung, mẹ mà biết sẽ nổi giận.

Tiểu Song đương nhiên sẽ không nói bừa, lời của tỷ tỷ còn to hơn cả

trời, trong lòng còn vui vẻ hơn cả Thịnh Thanh Bình, lý do tại sao Tiểu
Song cũng không biết, túm lại Thịnh Thanh Bình vui, mình cũng vui.

Khi đó, con gái nhà họ Thịnh còn có thể ra ngoài đi lại, Thịnh Thanh

Bình mỗi lần gặp Trần Thủ Thành đều tách khỏi mọi người, ai cũng không
kể cùng nhưng lại chỉ kể với mình, Tiểu Song nghĩ mà thấy tự hào trong
lòng.

Nhưng sau một khoảng thời gian, Thịnh Thanh Bình dường như có

chút tâm trạng, cô quay về nói với Tiểu Song, Trần Thủ Thành đối xử với
cô rất tốt, cô cũng nhận ra anh ta thích mình, nhưng không hiểu tại sao lại
không gần gũi cô, đề tài này rất xấu hổ, cô không tiện nói với người khác,
chỉ biết tìm Tiểu Song, cô nói: Con trai thích con gái, không phải sẽ hôn
hôn ôm ôm hay sao, vì sao mỗi lần chạm vào cô lại như có cấm kỵ gì
không thể phá được nhanh chóng rụt tay lại chứ? Cô nhận ra anh cũng
muốn, muốn vì sao phải che giấu?

Thịnh Thanh Bình khó chịu, Tiểu Song cũng khó chịu theo, cô không

hiểu chuyện giữa nam nữ, nhưng mơ hồ nhớ lại câu chuyện đám phụ nữ
trong động từng nói, kể rằng ở đây có một loài cây, nếu mài ra thành bột
phấn, bỏ vào canh, đàn ông ăn vào sẽ rất thích người con gái đó, phụ nữ
cũng sẽ thích, nói tóm lại, chính là thứ tốt.

Sau khi tìm hiểu rõ, cô len lén tìm về, cố sức nghiền ra, giấu vào trong

đồ điểm tâm mà Thịnh Thanh Bình đã chuẩn bị để cùng ăn với Trần Thủ
Thành, trong lòng dương dương đắc ý, cũng không nói gì, chỉ chờ tỷ tỷ
quay về, có tin tốt thì mình sẽ đòi thưởng công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.