CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 458

--------------------

Mao Ca thực sự không phải bị cú điện thoại của Quý Đường Đường

đánh thức, trước lúc đó anh ta đã bị Thần Côn ầm ĩ đánh thức.

Lúc đó anh ta đang ngủ rất ngon lành, trong lúc mơ màng nghe thấy

Thần Côn nằm ở giường trên gào lên: "Tiểu Mao Mao, Tiểu Mao Mao, dậy
đi! Dậy đi! Xảy ra chuyện lớn rồi!"

Anh ta tưởng mình nằm mơ, làu bàu rồi tiếp tục ngủ, bỗng nhiên có

thứ gì đó nhảy dù đáp xuống mũi anh ta, thối nồng nặc.

Đương nhiên đó chính là cái tất bao ngày chưa giặt của Thần Côn rồi.

Thực sự là buồn nôn chết đi được, suýt nữa ói hết cả cơm tối ra, Mao

Ca tức giận xách gối đâu lên định đè chết Thần Côn, Thần Côn bị rạn
xương cụt, ngủ chỉ có thể nằm sấp, có đè cũng chỉ có thể đè lên gáy anh ta,
không hề ảnh hưởng gì đến hô hấp, vậy nên anh ta vừa ngoan cường giãy
dụa vừa tiếp tục quang quác cái mồm: "TIểu Mao Mao à, tự nhiên đang mơ
tôi lại nhớ ra một chuyện, sinh mạng tuần hoàn, duyên phận mấy chục năm,
không, mấy trăm năm, chỉ có tôi chứng kiến đó!"

Nói năng khó hiểu, trong lòng Mao Ca cũng có chút hiếu kỳ, tay

thoáng buông lỏng một chút: "Gì chứ?"

Thần Côn thoáng lấy lại sức, mặt đỏ bừng: "Ông có nhớ tôi từng kể

với ông tôi ở trong núi tay cầm độc một con dao anh dũng chiến đấu với
một con vật quái dị không? Lúc đó chẳng phải tôi đã kể là phát hiện ra một
tấm ván quan tài, bên trên còn có chữ viết hay sao? Sau này tôi vẫn ngờ
ngợ, tôi nghĩ chuyện về chiếc chuông kia, trước đây hình như đã từng nghe
qua rồi, rất quen tai nhưng không nhớ nổi đã nghe ở đâu, cho nên mấy hôm
nay tôi vẫn lật giở bút ký, nhưng ông biết rồi đấy, bút ký của tôi rất nhiều,
dăm mười phút khó mà tìm được... nhưng ngày nghĩ gì thì đêm mơ vậy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.