CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 459

người chăm chỉ tất có thu hoạch, cơ hội luôn luôn ập đến với người có
chuẩn bị..."

Mao Ca vỗ một cái lên đầu Thần Côn, quát: "Nói tiếng người!"

"Hôm nay cuối cùng tôi cũng nhớ ra rồi, Lộ Linh đó, hơn chục năm

trước đã có người từng nhắc đến với tôi, sau này tôi còn kể chuyện đó cho
Tiểu Đường Tử và Tiểu Phong Phong ở Cổ Thành nữa cơ, Tiểu Mao Mao,
duyên phận thật là thần kỳ, người phụ nữ kia có thể chính là bà nội của
người đàn ông đó, có thể là bà cố nội, có thể là bà cố cố nội..."

Mao Ca nghe không lọt: "Ông đây đánh chết mi! Ông đây còn là mười

tám đời tổ tông nhà mi đây!"

Đúng lúc này, Quý Đường Đường gọi điện thoại đến.

Vẫn chưa đến giờ rời giường, hơn nữa còn là một số điện thoại lạ,

giọng điệu Mao Ca mới đầu rất tệ, cho đến khi nghe thấy giọng nói của cô
mới thay đổi một trăm tám mươi độ, nhiệt tình vô cùng: "Đường Đường à,
sao lại gọi điện thoại vào giờ này?"

"Mao Ca, giúp em làm hai việc."

Bên chỗ Mao Ca hơi ồn, còn có cả tiếng kêu ầm ĩ của Thần Côn: "Là

Tiểu Đường Tử à, để tôi nói chuyện với Tiểu Đường Tử, ông không tin tôi,
Tiểu Đường Tử nhất định sẽ tin..."

"Mao Ca, chuyện em muốn nói rất quan trọng, anh có thể đổi nơi nào

yên tĩnh hơn được không?"

Mao Ca hung tợn trừng Thần Côn một cái, vừa đáp lời vừa mở cửa đi

ra ngoài, dù sao Thần Côn còn đang bị thương, không thể nhảy xuống theo
đuôi anh ta được, ra đến hành lang, quả nhiên hai người nói chuyện rõ ràng
hơn nhiều, Mao Ca bấy giờ mới nhận ra giọng nói của Quý Đường Đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.