CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 466

Thạch Gia Tín ngập ngừng nói: "Tôi chỉ muốn tốt cho Tư Tư."

Quý Đường Đường cười phá lên, càng cười, nước mắt càng rơi xuống:

"Anh đã hỏi qua suy nghĩ của cô ấy chưa, cứ mang danh nghĩa là tốt cho cô
ấy thì có thể khiến người ta tổn thương đến vậy à? Anh là vì tốt cho cô ấy,
anh xem hiện giờ cô ấy người không ra người quỷ không ra quỷ, lạc vào
kết cục thế nào?"

Thạch Gia Tín không kìm được mà phản bác: "Tiểu Hạ, cô nhìn cho rõ

thực tế, với tình hình hiện giờ, tôi cũng chỉ có thể làm như vậy."

Quý Đường Đường cười nhạt: "Thực tế gì? Một đám súc sinh vẽ cho

anh một cái vòng tròn, anh cũng chỉ dám ở trong đó chạy tới chạy lui, anh
có còn là đàn ông không, chưa từng có lá gan nhảy ra sao?"

Thạch Gia Tín bị cô chọc đúng chỗ đau, gân xanh trên cổ đã hằn lên,

không kìm được bác bỏ "Cô dựa vào cái gì mà nói tôi, chúng ta không phải
đều giống nhau sao? Tôi vì Tư Tư, cô vì Nhạc Phong, chẳng qua là số
mệnh chúng ta đều không tốt, người định không bằng trời định. Giờ Nhạc
Phong đến nông nỗi này, cô không có trách nhiệm ư? Nếu cô muốn tốt cho
anh ta, sao không rời khỏi anh ta từ sớm? Giờ cô cầu xin cha cô, không
phải cũng là làm chuyện mình có thể làm trong tình cảnh này hay sao, tôi
cũng thế, tất cả mọi người đều như thế, chó chớ chê mèo lắm lông, không
ai cao quý hơn ai cả đâu,"

Quý Đường Đường không nói gì, cô bình tĩnh nhìn Thạch Gia Tín một

lúc, bỗng nhiên cười: "Tôi không cãi nhau với anh, đầu óc anh đã không
bình thường rồi, tôi còn tưởng tôi còn chưa chữa được, là một đứa thần
kinh, hóa ra anh còn có bệnh hơn tôi."

Thạch Gia Tín trừng cô, tựa như một con gà trống xù lông, lúc nào

cũng có thể mổ cho cô một cái, nhưng Quý Đường Đường cũng không trả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.