CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 464

muốn bấu véo lấy mặt đất, tựa như không hề cảm thấy đau, côm cốp dập
đầu xuống, lại tiếp tục nện xuống.

Tần Thủ Thành ở đầu dây bên kia gần như đã gào khóc thất thanh, gọi

cô: "Tiểu Hạ con đừng dập đầu nữa, đừng dập đầu, ba đồng ý với con, ba sẽ
không để cho Nhạc Phong xảy ra bất cứ chuyện gì, cho dù liều mạng, ba
cũng sẽ không để Nhạc Phong xảy ra chuyện."

Thân thể Quý Đường Đường thoáng lung lay, cuối cùng cũng ngừng

lại, cô cầm lấy di động định đứng dậy, dù sao cũng vừa mới dập đầu mấy
cái rất mạnh, vừa thẳng người tầm mắt đã đen sì, Thạch Gia Tín nhanh
chóng tiến lên đỡ lấy, cô hít sâu một hơi, tiếp tục nói vào di động: "Ba, ba
đã đồng ý với con rồi, ba đã đưa mẹ đi, đã lấy mất A Thành, ba đã róc từng
miếng thịt của con rồi, hãy để lại Nhạc Phong cho con đi."

Nói xong liền chấm dứt cuộc gọi, di động vừa tắt, xung quanh dường

như cũng yên tĩnh lại, Quý Đường Đường ngẩng đầu nhìn Thạch Gia Tín,
phát hiện vành mắt của anh ta đã đỏ lên, cô sửng sốt một chút, bỗng nhiên
cười rộ lên: "Sao thế, cảm động à? Tôi diễn trò đấy, tôi cũng xấu xa lắm
phải không?"

Thạch Gia Tín đỡ cô ngồi xuống băng đá, nói: "Nghỉ ngơi một lúc đi,

dập đến toác cả đầu rồi."

Quý Đường Đường gác mặt lên cánh tay nằm xuống, cũng không nhìn

Thạch Gia Tín mà chỉ lẩm bẩm: "Khi chưa biết ba tôi là người đứng đằng
sau tất cả, tôi vẫn cảm thấy ông ấy đối xử rất tốt với tôi, một người có thể
giả dối hai mươi mấy năm trời, nhưng không thể giả bộ đến từng phút từng
giây, tôi tin ba tôi đối với tôi vẫn có chút tình cảm, chút tình cảm này có đủ
để bảo vệ Nhạc Phong hay không, tôi không biết, nhưng chỉ cần có hy
vọng, tôi đều phải thử, thử rồi, tôi sẽ không có gì để nuối tiếc."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.