CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 462

nhà họ Tần, hy vọng có thể sống một cuộc sống an yên bình thường... Hiện
giờ tôi không hy vọng gì nữa, tôi thậm chí còn không còn mong muốn gì
cho mình nữa, chỉ mong Nhạc Phong có thể yên ổn."

Thạch Gia Tín không biết nên nói gì, nửa ngày mới dật ra một câu:

"Ông trời không có mắt, Tiểu Hạ, cô đừng chấp nhất với ông ta."

Quý Đường Đường cười cười: "Tôi cảm thấy ông ta đang đùa bỡn tôi,

vui lắm sao? Tôi đã mệt lắm rồi, không muốn chơi với ông ta nữa."

Thạch Gia Tín định nói gì đó, Quý Đường Đường bỗng nhiên đưa

ngón tay dựng thẳng bên miệng khẽ suỵt một tiếng, theo ánh mắt của cô
nhìn sang, điện thoại trên bàn đang rung lên, màn hình hiển thị có một tin
nhắn mới.

Cô bấm mở tin nhắn xem một lượt, sau đó quay ra nói với Thạch Gia

Tín: "Tôi ra ngoài một lát."

--------------------

Thạch Gia Tín lo cho Quý Đường Đường, anh ta nghĩ tối qua tâm

trạng cô đã biến đổi rất nhiều, lời nói cũng lộ ra hơi hướng tiêu cực bi quan,
do dự một lúc, anh ta vẫn đi theo ra ngoài, Quý Đường Đường đang đứng ở
bãi đất trống sau nhà, nền đất được phủ xi măng, bên cạnh có một gốc cây
cổ thụ, dưới tán cây có một cái bàn đá và một chiếc ghế, Quý Đường
Đường đứng ngay dưới tàng cây gọi điện thoại, thấy Thạch Gia Tín đi theo
mình ra, cô cũng không khó chịu, trái lại còn cười cười, nói: "Cho anh xem
cái này vui lắm."

Thạch Gia Tín không hé răng, anh ta đứng gần, gần như có thể nghe

thấy tiếng tút tút vọng đến từ ống nghe, được một lúc hình như đã thông,
một giọng nam trầm đục vang lên: "Alo... Alo... Ai vậy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.