CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 473

Chỗ này là một quán trọ nhỏ nằm cạnh một cái thôn không lớn không

nhỏ, vị trí khá hẻo lánh, đằng sau nối tiếp từng mảng rừng núi, đám người
nhà họ Tần e ngại nhiều ánh mắt phức tạp nên vung tiền, mời những người
khách khác đi, cuối cùng đã bao hết cả sân sau.

Tần Thủ Thành ở tầng hai, lúc mở cửa đi ra, ông ta kinh ngạc phát

hiện ra Tần Thủ Nghiệp đang ngồi trên chiếc ghế đặt giữa hành lang, không
hề nhúc nhích, tựa như một pho tượng giữa nắng sớm.

"Bác cả, dậy sớm vậy?"

"Ừm."

Câu trả lời nặng nề, tiếp đó là sự im lặng ngượng ngập, nếu Tần Thủ

Thành đã ở đây, ông ta không tiện nhắc đến việc đi xem Nhạc Phong trước,
đành kéo cái ghế bên cạnh ngồi xuống cùng Tần Thủ Nghiệp: "Nghĩ gì
vậy? Nhớ... nhà?"

Sau khi gãy chân, tâm trạng của Tần Thủ Nghiệp vẫn không thay đổi

mấy, khi nói chuyện với ông ta Tần Thủ Thành khó mà không cẩn trọng.

"Chẳng còn mặt mũi nào mà quay về, thẹn với tổ tông."

Câu này quá nghiêm trọng, Tần Thủ Thành cười hùa: "Chẳng ai ngờ

tới Bát Vạn Đại sơn lại nhúng tay vào, bác cả, xét trước xét sau, Tần gia
chúng ta trước giờ chưa từng là đối thủ của Thịnh gia, lão thái gia không
phải đã có cách khác hay sao, nếu Thịnh gia như một bầy trâu rừng, Tần
gia chúng ta là một đám sói nhỏ, anh đừng hy vọng đám sói này có thể tiêu
diệt toàn bộ cả đàn trâu rừng kia, quá nhiều thịt, có no cũng sẽ khiến chúng
ta no chết, cái chúng ta có thể làm, chỉ có đánh úp, cầm chân con lớn, đối
phó với con non đi lạc, nhịn vài năm, chỉ cần bắt đầu là ăn mấy bữa, anh
xem, trong thế giới động vật không phải vẫn như vậy hay sao."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.