CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 474

Tần Thủ Nghiệp cười lạnh: "Vậy hơn mười con sói chúng ta, bị một

con nghé đùa bỡn dắt mũi loanh quanh, chú còn thấy hãnh diện lắm à."

Tần Thủ Thành im lặng.

"Thịnh Hạ thì có bản lĩnh gì? Nó chưa từng ở trong Bát Vạn Đại sơn,

năm đó nó tính là cái gì? Một ngón tay của tôi cũng có thể đè chết nó. Mấy
năm nay nó lượn qua lượn lại dưới mí mắt chúng ta, lão gia tử đã nhắc
động thủ mấy lần, tôi nói phải chờ thời cơ, chờ đến khi chín muồi nhất, giờ
thì sao, chín quá, một đầu ngón tay cũng không dính vào được!"

"Cả một đám người chúng ta, còn mặt mũi nào để quay về? Luận về

tuổi tác, cộng lại cũng gấp mười nó, luận về tình hình, thế lực, chuyện này
giao cho một thằng ngu đi làm cũng được, cố tình lại thất bại trong tay
chúng ta, Nhạc Phong chỉ cần to gan hơn một chút nữa, bánh xe sẽ cán qua
cổ lão già này, vậy là xong hết, đang yên đang lành lại thành một kẻ tàn
phế, dẫn theo một đám phế vật."

Đây là đang chỉ thẳng vào mũi mà mắng Tần Thủ Thành, ông ta cũng

chẳng tức, so với lúc Tần Thủ Nghiệp mới bị Nhạc Phong gây thương tích
mà điên cuồng chửi mắng thì cái từ "phế vật" này đã là nhẹ nhàng lắm rồi,
nếu đã nhắc tới Nhạc Phong, Tần Thủ Thành liền thừa cơ lấn tới hỏi tiếp:
"Vậy giờ làm gì với thằng nhóc này đây?"

Sắc mặt Tần Thủ Nghiệp lạnh tanh, không trả lời ngay, Tần Thủ

Thành cẩn trọng cân nhắc từng câu chữ: "Tôi qua cũng đã đánh nó một trận
thê thảm rồi, Nhạc Phong cũng đáng trách thật, nhưng nó là người ngoài,
lại thân thiết với Miêu Miêu, nếu anh thực sự giết cậu ta..."

Tần Thủ Nghiệp cười lạnh: "Giết nó? Vậy chẳng phải quá sướng cho

nó hay sao? Nào có chuyện dễ dàng như vậy."

Tần Thủ Nghiệp bình tĩnh nhìn Tần Thủ Thành, nhìn đến mức khiến

cả người ông ta nổi da gà, đang định nói thêm hai câu, đột nhiên lão lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.