CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 476

Tần Thủ Thành rùng mình, ông ta nghĩ Tần Thủ Nghiệp đã lao đến

bên bờ vực biến thái điên cuồng mất rồi.

Trời sáng, lầu trên lầu dưới lục tục có người dậy, tiếng người ồn ã, Tần

Thủ Thành và Tần Thủ Nghiệp không tiện nói chuyện thêm nữa, Tần Thủ
Thành ho khan hai tiếng, kiếm cớ xuống lầu. lúc đi đến đầu cầu thang thì
gặp Tần Chính đang đi lên.

Tần Chính dù sao cũng là tâm phúc của Tần Thủ Nghiệp, lúc ở Cổ

Thành, Tần Thủ Nghiệp còn cho phép gã mang súng, Tần Thủ Thành gật
đầu chào Tần Chính, lúc qua khúc ngoặt bỗng nhiên nảy ra một suy nghĩ,
nép bên dưới cầu thang nghe bọn họ nói chuyện.

"Bác cả, đầu bên kia đã trả lời rồi, bọn họ bảo có thể cung cấp, nhưng

giá phải chừng này."

Tần Thủ Thành không nhìn thấy Tần Chính ra hiệu là bao nhiêu,

nhưng có lẽ là có thể chấp nhận được, bởi vì Tần Thủ Nghiệp không buồn
nhắc đến giá cả: "Dùng được không?"

"Nghe bảo là độc tính gây suy yếu thần kinh, mỗi một mũi sẽ gia tăng

liều lượng, chỉ tiêm một phát la phần lớn diện tích cơ thể sẽ héo rút, cơ bắp
coi như về số không, hoàn toàn bại liệt, cũng đến tám chín phần là không
phục hồi lại được."

"Bao giờ đưa đến?"

"Trước trưa nay, bọn họ cũng cần thời gian, trước mắt chỉ đủ ba mũi,

nếu sau này còn cần thêm nữa thì phải bàn lại."

"Lúc nào đưa đến, tiêm cho nó một mũi đã. Tiêm vào cái chân bị đánh

gãy ấy, tao phải khiến cho nó nhìn thấy chân của mình bị phế đi như thế
nào, tao đổi ý rồi, tao không cần nó gãy chân, tao muốn nó kéo cái chân tàn
phế ấy cả đời, nhìn mỗi ngày."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.