CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 48

đổi chủ đề, bảo Đa Cát sắp xếp chỗ nghỉ. Đa Cát dẫn hai người lên gian
phòng trên lầu, bên trong cũng có chảo lửa, hai chiếc giường Tạng, lúc Trác
Mã gắp phân trâu bắc bếp nấu rượu, Đa Cát chạy ra chạy vào ôm hai bộ
chăn đệm ra trải cho hai người, Quý Đường Đường cầm chậu đồng ra sân
múc nước rửa mặt, rửa xong trở vào đã thấy Đa Cát đang bò trên bàn hí
hoáy với chiếc đầu đĩa, trên bàn mới đầu không có ti vi, chắc là đã vác cái
ti vi nhỏ của nhà mình lên - đạo đãi khách của người Tạng, đích thực là
nhiệt tình hết chỗ chê, Quý Đường Đường có chút tò mò: "Chỗ này bắt
được tín hiệu à, có những đài nào vậy?" Đa Cát lắc đầu: "Tín hiệu không
có, cho hai người xem đĩa phim, chuyện Đường Tăng Lạt Ma nha, rất hay
đó." Quý Đường Đường nửa ngày trời không hiểu nổi Đường Tăng Lạt Ma
là ai, cho đến khi màn ảnh hiện lên mới biết, thì ra là Tây Du Ký, cô kéo
chiếc hộp giấy Đa Cát để đĩa phim lại xem, trừ Tây Du Ký ra còn có mấy
chiếc đĩa phim Hoàn Châu Cách Cách, trước kia nghe nói hai bộ phim này
rất được chào đón ở đất Tạng, giờ xem ra đúng là không phải bịa. Thu xếp
xong xuôi, Đa Cát và Trác Mã đi xuống làm việc, để lại hai người ở trong
phòng, Nhạc Phong ngồi chưa được hai phút cũng đi xuống, lúc Quý
Đường Đường kéo anh lại hỏi, anh đầy một bụng tức: "Đi xuống vận động!
Tiêu hóa!" Quý Đường Đường cười phì, Nhạc Phong đi rồi, cô nằm bên
cửa sổ nhìn ra ngoài, quả nhiên đã nhìn thấy Nhạc Phong đi xung quanh
căn nhà, đi một vòng rồi hai vòng, thỉnh thoảng dừng lại vặn vẹo thắt lưng,
Quý Đường Đường nhìn một lúc, thực sự không nhịn được, quay trở lại
gường cười lăn lộn, khó khăn lắm ngừng lại được mới chống giường ngồi
dậy xem ti vi. Nghe nói năm đó khi quay Tây Du Ký mất chừng tám năm,
trình độ chế tác tinh xảo kia, những bộ phim truyền hình ăn nhanh hiện giờ
không thể bằng được - cho dù hiện giờ có bật lên xem cũng không uổng là
một tác phẩm tuyệt vời hấp dẫn người xem, điểm không hoàn mỹ duy nhất
chính là đĩa phim của Đa Cát mua là tiếng Tạng, mặc dù có thể thông qua
hình ảnh và giọng điệu mà mơ hồ đoán ra tình tiết và nội dung phim, nhưng
xem lâu, tiếng Tạng tựa như sách trời vẫn khiến Quý Đường Đường dần
dần mệt mỏi, đầu gật gù giống như gà mổ thóc không ngừng. Cũng không
biết qua bao lâu, thân mình chợt nghiêng một cái, choàng tỉnh dậy, mờ mịt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.