CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 47

ăn liền được không?" Nhạc Phong nghiến răng với cô: "Chủ nhà nhiệt tình
tiếp đãi như vậy, em lại đi nấu mì ăn liền, em như vậy chẳng phải là vả vào
mặt Đa Cát hay sao? Em định để cậu ta chọc cho anh một dao đúng không?
Sao em lại có thể ác như thế được cơ chứ?" Quý Đường Đường ấm ức nhìn
Nhạc Phong, Nhạc Phong vừa đấm vừa xoa an ủi cô: "Ngoan nào, vì sự
đoàn kết của các dân tộc, Tạng Hán hữu nghị bắt nguồn xa, dòng chảy dài,
chỉ trông biểu hiện tối nay của em thôi đấy, ba đời lãnh đạo lão trung thanh
của chúng ta đã cố gắng vì sự đoàn kết hai tộc Tạng Hán, không thể để bị
hủy hoại trên tay mình em được." Quý Đường Đường lại gắng gượng ăn
thêm một chút, nói chuyện cũng thành nức nở: "Nhạc Phong, em thật có lỗi
với Tổ quốc, có lỗi với Đảng, anh mà bắt em ăn nữa thì chẳng bằng đào cái
hố chôn quách em đi." Nhạc Phong thở dài, anh cúi đầu sùm sụp ăn xong
bát của mình, thăm dò thấy Đa Cát không nhìn qua bên này, nhanh chóng
đổ bát của Quý Đường Đường sang bát mình, lại gắp mấy miếng thịt bò
Tây Tạng trong đĩa của cô qua. Quý Đường Đường cảm động đến mức lệ
nóng quanh tròng, thâm tình thổ lộ với Nhạc Phong: "Sao trước kia em
không phát hiện ra anh lại đẹp trai như vậy chứ!" Nhạc Phong nghiến răng
nghiến lợi: "Xích qua một bên đi, đừng có mà nịnh anh!" "Ai da, Lạp Mỗ,
thích ăn thế à, còn nữa, một âu, ăn, gắp nữa đi!" Da đầu Quý Đường Đường
tê rần, cô nhìn Đa Cát cười mà còn khó coi hơn cả khóc: "Tôi no rồi..." "Ai
da, người Hán các người, quá khách khí, bạn bè, không nên khách khí,
khách khí thì không phải bạn bè thật, tôi giận đấy, ai da, ăn, gắp nữa đi!"
Cái gì gọi là thịnh tình không thể chối từ, vì tình hữu nghị Tạng Hán, nhất
định phải gắp thêm, đôi đũa của Quý Đường Đường run run rồi vươn ra, Đa
Cát nhiệt tình chọn giúp cô: "Miếng này này, to, ăn ngon!" Quý Đường
Đường trộm nhìn Nhạc Phong, ánh mắt kia của Nhạc Phong là sắp giết
người, cô vội vàng gắp một miếng nhỏ hơn. ... Ăn xong được bữa cơm,
Nhạc Phong thực sự là không đứng dậy nổi, Đa Cát vui vẻ vô cùng, quay
đầu lại có chút oán giận Quý Đường Đường: "Ai da Lạp Mỗ, cô còn chưa
ăn thoải mái, tôi nhìn ra được, cô vẫn ăn được nữa, ăn thêm nữa đi." Nhạc
Phong bị câu này của cậu ta làm cho ruột gan run rẩy, thầm nhủ ăn nữa thì
cái mạng này của ông đây thực sự sẽ phải bỏ lại chỗ này, vậy nên vội vàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.