CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 45

con địa phương, dĩ nhiên cũng có người cho một hai đồng tiền hay bút bi,
sách vở gì đó, lâu dần khiến cho bọn trẻ tập thành quen, thấy du khách
đàng hoàng sẽ chạy đến đòi kẹo gì đó, Quý Đường Đường cũng biết là
mình lo lắng vô cớ, cúi đầu nhận lỗi. Nhà của Trát Tây Đa Cát nằm giữa
thôn, nhà dựng từ đá đen, bên ngoài cửa sổ lại sơn màu trắng, mái nhà lại
màu đỏ nhọn nhọn, cạnh cửa dùng sơn màu họa hình bát bảo cát tường.
nhìn rất hỉ khánh, ngay cửa vào là nhà bếp và một cái chảo lớn, trên tường
treo một hàng dài thìa muỗng bằng đồng xanh mạ vàng, lấp lóe lấp lóe, Trát
Tây Đa Cát mời hai người ngồi xuống chiếc giường kiểu Tạng bên cạnh cái
chảo, bảo cô vợ Trác Mã mang trà bơ và quả tạc diện lên, Trác Mã không
biết nói tiếng Hán, chỉ nhìn hai người cười cười, nói gì cô ta cũng chỉ đáp
một câu "chính là". Quý Đường Đường bình thường cũng uống được trà
bơ, nhưng vừa mới choáng váng vì xe, dạ dày vẫn còn khó chịu, ngửi thấy
mùi bơ đã thấy hơi khó chịu, cộng thêm Đa Cát và Trác Mã lại hiếu khách,
cho nhiều bơ hơn, bên trên nổi một tầng mỡ vàng bóng ngậy, Quý Đường
Đường tựa như cầu cứu nhìn Nhạc Phong, sắc mặt Nhạc Phong lúc bấy giờ
tương đối nghiêm túc, hạ giọng nhắc nhở cô: "Đường Đường, cái này nhất
định phải uống, nếu không chủ nhà sẽ cảm thấy em coi thường cậu ta." Câu
này là thật, đàn ông người Tạng bộc trực, nói một câu đã có thể coi bạn là
anh em, không vừa lòng một cái là cũng có thể rút đao thấy máu ngày, việc
mời trà bơ, thoạt nhìn chỉ là một chén trà, kỳ thực ý nghĩa bên trong rất to
lớn, uống hay không uống, uống rồi không uống hết, đều liên quan đến mặt
mũi của chủ nhà và giao tình giữa hai bên, tuyệt đối không thể trễ nải, Quý
Đường Đường tự giác được nghĩa lớn thâm sâu, thời khắc mấu chốt tuyệt
không đứt đoạn, thấp giọng nói với Nhạc Phong: "Yên tâm đi, em là phái
biểu diễn." Nhạc Phong mắt lạnh nhìn cô nàng phái biểu diễn cười tươi như
hoa, phi thường ưu nhã bưng chén trà bằng đồng lên, ực ực uống một hớp
thấy đáy, sau đó dùng mu bàn tay quệt qua khóe miệng một cái, cười xinh
đẹp với Trác Mã một tiếng, giống như muốn nói. Mùi vị rất được! Trác Mã
vui mừng, quay đầu bô bô nói gì đó với Đa Cát, sau đó ôm bình bơ tới,
miệng bình thoáng nghiêng, lại đổ cho Quý Đường Đường thêm một chén
nữa. Quý Đường Đường trợn tròn mắt, Nhạc Phong khách khí nhìn Trác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.