CHUÔNG GIÓ QUYỂN 5 - VĨ NGƯ - Trang 104

CHUÔNG GIÓ QUYỂN 5

Vĩ Ngư

www.dtv-ebook.com

Quyển 5

Chương 10: Kết Cục Cuối

Buổi chiều ngày thứ ba, cuối cùng cũng đến Đa Mã.

Quý Đường Đường dần dần hồi phục, trong lời lẽ cử chỉ đã không

khác gì một người bình thường, nhưng bức tranh chắp vá vẫn thiếu một
mảnh ghép cuối cùng cũng là mảnh ghép quan trọng nhất, cô không nhớ
Thịnh gia Tần gia, cũng không nhớ những chuyện bi thảm nhất đau khổ
nhất đã trải qua trong một đời này.

Có lẽ tiềm thức của con người trời sinh đã có cơ chế tự bảo vệ, nó sẽ

tự động che đi những kí ức đau khổ đó, Nhạc Phong cũng không rõ là mình
hy vọng cô nhớ lại hay là không hy vọng cô nhớ lại nữa, cứ nghe theo ý
trời đi, ông trời sắp đặt như vậy, tự nhiên có lý của nó.

Đa Mã rất nhỏ, chỉ có khoảng mười đỉnh lều nỉ, nằm lộn xộn dưới

chân núi, không nhìn thấy bò yak đâu, bởi vì một ngày trước đó mới rơi
một trận tuyết lớn, bên ngoài quá lạnh, nên đều bị dắt vào trong lều, ngược
lại chỉ có chó ngao Tây Tạng bị hai ba đứa trẻ choai choai đuổi chạy vòng
quanh lều nỉ, mấy đứa trẻ to tiếng ồn ào, Quý Đường Đường nghe được,
nói với Nhạc Phong là bọn chúng nhìn thấy dấu vết của cáo trắng ở trên
tuyết, muốn dẫn chó ngao Tây Tạng đuổi theo.

Tiếng động cơ xe rất lớn, đứa trẻ cũng không túm chặt lấy chó ngao

Tây Tạng nữa mà tò mò thấp thỏm nhìn sang bên đây, có vài căn lều nỉ lục
tục vén rèm lên, mấy người phụ nữ người Tạng nghi hoặc trao đổi ánh mắt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.