CHUÔNG GIÓ QUYỂN 5 - VĨ NGƯ - Trang 31

Lần này cuối cùng cũng nghe thấy, Cửu Điều ngẩng đầu nheo mắt

nhìn anh, bỗng nhiên ngạc nhiên đứng dậy: "Ôi chao, đây là ai nhỉ, không
phải là Phong tử sao, rồng đến nhà tôm mà, thật là vinh hạnh cho kẻ hèn
này, còn tưởng là không mời được chú mày cơ đấy, thật là nể mặt Cửu ca
này quá rồi, được sủng mà sợ quá."

Mấy câu này, bắn ra ào ào, xem ra đã chuẩn bị từ trước để đối phó với

anh, Nhạc Phong cười cười: "Ngại quá Cửu ca, vừa mới chạy vội về, buổi
chiều tôi bận về đưa hàng Tết cho mẹ."

Cửu Điều không kịp phản ứng: "Mẹ?"

Đến lúc nghĩ ra, hắn cười cười quái dị: "Chú mày vẫn còn nhận mụ ta

là mẹ à Phong tử."

"Đúng là đứa con có hiếu, nhưng mà cũng đúng, mình từ cái bụng nào

chui ra thì cũng phải biết chứ, nhưng mà là của ai thì khó mà nói lắm."

Sắc mặ Nhạc Phong rất khó nhìn, nhẫn nại, nói: "Cửu ca, tôi vẫn gọi

anh một tiếng anh, anh nói vậy có quá đáng quá không."

Bị anh nhắc nhở như vậy, Cửu Điều cũng có chút hối hận, từ trước đến

giờ nói cho cùng thì vẫn coi Nhạc Phong là huynh đệ, tuy rằng đợt này có
chút bực bội với anh, xả giận thì thôi, chứ không cần ầm ĩ đến độ anh em
trở mặt ----- hoàn cảnh của Nhạc Phong vẫn là điều cấm kỵ không thể chạm
vào, hôm nay thực sự là hắn đã uống quá nhiều rượu rồi, sao đầu óc lại ẩm
ương nói ra mấy lời độc ác như vậy chứ?

Nhưng làm đại ca, lời đã nói ra rồi, đâu dễ nuốt trở lại, Cửu Điều lạnh

mặt cứng đờ, đám Da Đen hai mắt nhìn nhau, ngại ngùng vì lập trường, nói
cũng không được mà không nói cũng không được, trong một khoảng yên
lặng, Tương Dung bỗng nhiên lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.