CHUÔNG GIÓ QUYỂN 5 - VĨ NGƯ - Trang 92

Nhị Bàn vui vẻ trên nỗi đau của người khác, bưng hộp cơm lên cười trộm
không ngừng.

Quý Đường Đường dạt dào mong đợi nhìn Ương Tông, đợi cậu nói

chuyện, Ương Tông không còn cách nào, hàm hàm hồ hồ "À" một tiếng.

Quý Đường Đường cực kỳ buồn rầu: "Làm sao đây? Nhạc Phong sẽ

đánh chết tôi mất."

Nhạc Phong trong lòng tức giận, thầm nói ông đây nào có ghê như

vậy? Trần Nhị Bàn bên cạnh thật sự là không nhịn được nữa, phụt một
tiếng, đầy miệng cơm đều phun hết ra ngoài.

_____________________________

Trước khi ngủ, Ương Tông theo thường lệ niệm kinh Độ Mẫu cho

Quý Đường Đường, Phật sống Tang Châu đưa cho Nhạc Phong một bản
sao chép, là bản in của Học viện Phật giáo Sắc Đạt Ngũ Minh(*), có Phạn
văn cùng tiếng Hán để đối chiếu, dặn dò anh mỗi tối niệm cho Quý Đường
Đường nghe, lại dẫn anh đi gặp bác sĩ nhắc lại một lượt những mục quan
trọng cần chú ý, Nhạc Phong hỏi rất tỉ mỉ, một ngày nên ngủ mấy tiếng, ăn
cái gì, kiêng cái gì, rồi lưu hết vào điện thoại, Phật sống Tang Châu cười
nói: "Đợi thân thể Lạp Mỗ tốt lên, cậu có thể dẫn cô ấy về thăm chúng ta,
Lạp Mỗ lúc đó phải không giống như bây giờ."

(*) Tên đầy đủ là Phật học viện Sắc Đạt Lạt Vinh Tự Ngũ Minh (

色 達

喇 榮 寺 五 明 佛 學院), Học viện Phật giáo lớn nhất hành tinh. Nằm giữa
thung lũng Larung trên cao nguyên Tây Tạng ở độ cao 4.000 m so với mặt
nước biển, cách thị trấn Sertar, Tây Tạng 15 km.

Quay về phòng bệnh, Quý Đường Đường đã ngủ rồi, Nhạc Phong

khăng khăng ở lại gác đêm, đổi lại mấy người Ương Tông trở về nghỉ ngơi,
đèn đã tắt, nhưng trong phòng bệnh cũng không tối lắm, Nhạc Phong nắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.