CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 164

nghị những điều nào đó. Nhưng lẽ ra, chúng ta nên cẩn thận, gặp nhau tại một
nơi khác thì hơn.

Stafford đứng lên, ra mở cửa phòng tắm rồi mở vòi cho nước chảy mạnh.

- Tôi xem phim thấy khi muốn không bị nghe trộm, người ta thường mở vòi
nước cho nước chảy rất to. Tất nhiên ngày nay người ta có những biện pháp
khác tối tân hơn, nhưng tôi thì vẫn dùng kiểu cổ lỗ như thế này... Bây giờ ta
có thể nói chuyện thoải mái. Nam Mỹ là một châu lục rất lý thú, đặc biệt từ
khi thành lập Liên hiệp các quốc gia châu Mỹ Latinh, gồm Braxin, Argentina,
Peru và hai hoặc ba quốc gia khác nữa.

Jim Brewster hỏi kiểu thăm dò:

- Về chuyện đó, ý kiến ông thế nào?

- Tôi xin phát biểu thận trọng, vì chính như thế, các ông càng tin tôi hơn. Tôi
nghĩ rằng để các ông nghe rõ, lúc tôi nói không cần mở vòi nước.

Cliff Bent ra lệnh:

- Jim! Cậu ra đóng vòi nước ở buồng tắm lại.

Jim cười rồi ra đóng vòi nước. Trong lúc đó Stafford mở ngăn kéo lấy ra
chiếc kèn harmonica. Chàng nói:

- Xin lỗi trước, vì tôi không thổi giỏi lắm đâu.

Đưa chiếc kèn lên môi, chàng thổi một giai điệu âm nhạc.

Brewster nhăn mặt:

- Ông ta định biểu diễn cho chúng ta xem hay thế nào đây?

Bent đáp:

- Im đi, đồ dốt nát. Cậu không biết gì về âm nhạc cả!

Stafford cười:

- Tôi thấy có vẻ các ông giống tôi, cùng thích nhạc Wagner. Tôi có may mắn
dược dự Liên hoan ca sĩ Trẻ năm nay và tôi rất thích các tiết mục trình diễn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.