CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 184

Ellis đã thay cô y tá Bude. Tôi đã dặn cô Ellis túc trực ở phòng bên cạnh để
khi cần chúng tôi có thể gọi sang được ngay.

Huân tước Altamount hỏi:

- Sức khỏe Giáo sư kém lắm rồi à, thưa bà Neumann?

- Đau đớn thì không, nhưng ông ấy chỉ còn xương bọc da và chỉ nằm, gần
như bất động. Nếu ai đã biết ông ấy từ trước thì nay gặp lại, hẳn khó mà nhận
ra.

- Khoan đã, thưa bà. Trước khi vào gặp Giáo sư, tôi muốn biết trí óc ông ấy
còn minh mẫn không. Liệu ông ấy có hiểu những điều chúng tôi nói không?

- Về mặt ấy thì Huân tước yên tâm. Giáo sư Shoreham vẫn rất minh mẫn, chỉ
có điều không trình bày rành mạch được những ý nghĩ của ông ấy. Và đi lại
cũng hết sức khó khăn. Thêm nữa, ông ấy rất yếu nên chóng mệt. Trước khi
vào gặp Giáo sư, các ông có muốn dùng chút gì không?

Huân tước Altamount đáp:

- Cảm ơn bà Neumann! Chúng tôi không cần. Chúng tôi đến gặp Giáo sư
Shoreham để bàn về một vấn đề hết sức cấp bách. Xin bà cho chúng tôi gặp
ông ấy ngay, nếu ông ấy có thể tiếp chúng tôi bây giờ được.

- Giáo sư cũng đang nóng lòng chờ Huân tước.

Bà Neumann dẫn các vị khách lên tầng hai, theo một hành lang dài. Rồi bà
mở một cánh cửa. Các bức tường trong căn phòng đều phủ thảm. Lửa cháy
bùng bùng trong lò sưởi rất lớn.

Giáo sư Shoreham ngồi trong chiếc ghế bành bên lò sưởi. Đầu ông hơi run
run, và cả bàn tay trái. Mặt ông bị méo và co dúm một bên. Bà Neumann nói
không quá lời: ngày trước Shoreham cao lớn, lực lưỡng vậy mà lúc này chỉ
còn như một cái bóng, thân thể gầy đét, chỉ mỗi đôi mắt vẫn sáng như xưa.

Bà Neumann ngồi xuống trước mặt ông, nhìn vào cặp môi ông mấp máy để
truyền đạt lại những lời ông muốn nói nhưng nghe lắp bắp và không rõ tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.