CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 61

Bà khách xinh đẹp ngồi bên cạnh Stafford hoảng hốt nắm lấy cảnh tay chàng,
thì thào:

- Ôi, lại đám sinh viên hung hãn kia! Bên nước chúng tôi cũng luôn xảy ra
những vụ biểu tình khủng khiếp như thế. Tại sao họ luôn nhằm vào các Đại
sứ quán? Họ đánh nhau với cảnh sát, diễu hành trên đường phố, hô vang
những khẩu hiệu ngu ngốc, nằm ra mặt đường ngăn xe cộ qua lại... Bên
chúng tôi, những cuộc biểu tình như thế này diễn ra cả ở Home, ở Milan [1].
Tai ương này đang lan ra khắp châu Âu. Nhưng họ đòi gì vậy?

Stafford chậm chạp nhấp ly cognac vừa lắng nghe Staggenham hung hăng
nói. Ngoài đường không khí đã dịu xuống phần nào, chắc cảnh sát đã bắt giữ
một số sinh viên quá khích giải đi. Trước kia những cuộc biểu tình chống đối
như thế này làm mọi người hốt hoảng nhưng ngày nay đã trở thành chuyện
bình thường.

Vị Bộ trưởng An ninh xã hội Staggenham vẫn tiếp tục nói lớn:

- Thứ chúng ta cần là một bộ máy cảnh sát mạnh và có hiệu quả hơn nữa!
Vấn đề này là chung cho tất cả các quốc gia, cả ở Đức, ở Pháp, Italia. Chỉ
những quốc gia Bắc Âu, tai họa có phần đỡ hơn đôi chút. Đám trẻ ấy muốn
cái gì? Hay chúng chỉ muốn làm rối loạn trật tự xã hội, gây hoang mang? Tôi
cam đoan với các vị là nếu cho tôi được toàn quyền hành động...

Trong khi làm ra vẻ như lắng nghe Bộ trưởng An ninh xã hội nói, Stafford
nghĩ sang những chuyện khác.

Vị Bộ trưởng vẫn nói tiếp:

- Chúng phản đối cả Chiến tranh ở Việt Nam! Nhưng chúng hiểu những gì về
cuộc chiến tranh ở đó? Trong số đứa tham gia các cuộc biểu tình kia, liệu có
đứa nào, dù chỉ một đứa, đã sang Việt Nam?

Một người lên tiếng:

- Đúng thế!

Vị Bộ trưởng An ninh Xã hội lại nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.