CHUYỆN BÍ ẨN THƯỜNG NGÀY - Trang 121

Không có rồng. Được một lúc tôi đứng dậy và đi một đoạn vào trong cống xem
có thấy gì không. Tôi nghe thấy tiếng nước tí tách và tiếng ùng ục lạ lùng. Trong
đó tối om om như trong một cái hang chuột vậy. Cuối cùng, tôi đã đến đó năm
đêm liền. Trong năm ngày đó tôi cũng không vào thăm ông, vì cô y tá chỉ cho tôi
đến đó một tuần một lần. Đêm nào tôi cũng ngồi rình ngay ở cửa cống mà hoàn
toàn không thấy một chút dấu hiệu gì về con rồng cả. Tôi có nhiều thời gian để
suy nghĩ và cuối cùng tôi tự hỏi, biết đâu câu chuyện ông kể có thật thì sao? Có
thể là lúc này đây con rồng đó không đến. Có thể nó đang ngủ đông? Hay là loài
rồng ngủ triền miên cả năm trời? Cũng có thể nó biến đi đâu đó mười năm liền
thì sao? Cuối cùng tôi đã hiểu ra rằng, chỉ có một khả năng, đó là tìm ra bằng
được câu trả lời. Tôi nhất định phải đi vào trong đó.

Đêm hôm sau, khi mẹ đã ngủ yên, tôi lẻn ra cửa sau. Tôi mang theo

đèn pin và máy ảnh của ông, tôi mặc hai áo len và khoác bên ngoài chiếc áo gió.
Đêm ấy trời rét. Tôi cẩn thận dò dẫm từng bước một ở trong cống. Mỗi chân tôi
để một bên thành cống, ở giữa là luồng nước hôi thối đặc quánh chảy từ từ. Cống
rất to nên tôi có thể đứng thẳng mà đi. Giờ thì tôi nói thật, lúc đó tôi thấy sợ.
Trước mắt tôi tối như bưng, sau lưng tôi chỉ có một vệt sáng lờ mờ mỗi lúc một
yếu dần. Nỗi lo sợ cứ trào lên nhưng tôi buộc mình phải tiếp tục đi sâu hơn nữa
vào cái chỗ tối om bịt bùng đó. Cuối cùng tôi không còn nhận thấy lối vào. Giữa
lúc đêm hôm khuya khoắt tôi một thân một mình lặn lội trong lòng đất. Tôi bỗng
nhớ tới lời ông dặn: "Chớ có đi vào trong hang rồng. Nguy hiểm lắm. Nó sẽ ăn
sống nuốt tươi cháu". Tôi nghĩ tới lời nói của cô Gribble: "Làm gì có rồng!" Tôi
suýt nữa thì cầu mong, cô ấy nói đúng. Ánh sáng chói chang của chiếc đèn pin là
điều ôn ủi duy nhất đối với tôi. Tôi chiếu đèn vào mọi ngóc ngách, mọi vết nứt,
kẽ hở. Bỗng nhiên tôi thấy câu chuyện về con rồng chẳng có gì là điên rồ cả.

Trong trí tưởng tượng của mình tôi trông thấy rõ con quái vật đó với hai

con mắt đỏ như than hồng, với cái mõm há hoác đang ngồi chồm chỗm rình mồi
và chỉ chực vồ lấy tôi với những cái vuốt nhọn hoắt. Tôi cũng không biết làm sao
tôi có thể tiếp tục đi sâu hàng tiếng đồng hồ vào trong hệ thống thoát nước. Tôi
cần phải cố gắng, phải tìm cho ra sự thực câu chuyện mà ông đã kể. Tôi phải làm
việc đó vì ông. Cống to dần và cuối cùng thành một cái hang rộng. Bốn cái cống
bằng bê tông, cái thứ năm trông như một cái hang do một con thỏ khổng lồ đào
bới mà thành. Bờ của cái hang đất này phủ rêu xanh nhầy nhầy và có rất nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.