CHUYỆN BÍ ẨN THƯỜNG NGÀY - Trang 128

CUỘC CHIẾN BẠCH ĐÀN

1

Bác bảo vệ Rừng quốc gia nhìn qua cửa sổ tàu hỏa. Bác nói:

- Mùa hè năm nay sẽ khô nóng, thể nào cũng xảy ra cháy rừng.

Mọi người ngồi trong toa không ai trả lời. Bọn họ đang quá bận về việc nhìn

chằm chằm cái mũi của tôi. Không, họ không nhìn thẳng vào mặt tôi. Họ đảo con
ngươi liếc xéo mắt nhìn qua hàng lông mi về phía tôi. Tôi cũng không thèm chú ý
tới họ. Nếu họ muốn nhìn cho lồi mắt ra thì đấy là việc của họ, tôi không thể
ngăn được. Tôi cũng đã quá quen với việc thiên hạ cứ nhìn chòng chọc vào mình
nhưng dù sao tôi vẫn cảm thấy ngượng. Tôi không cần có cái mũi dài nhất trần
đời.

Tất cả chỉ vì một vụ tai nạn, hoàn toàn không phải do tôi gây ra. Cái mũi tôi

ở trông thái như thế này mới được ba tháng. Nhưng ba tháng là một thời gian dài
vô tận với người mà chỉ trong ngần ấy thời gian mũi vống lên đến 7 cm. Không
ngày nào tôi không cảm thấy bị dằn vặt, hành hạ vì mọi người nhìn tôi với con
mắt chế giễu. Chuyện này xảy ra vào cái đêm tôi đi xuống bếp định lấy chút gì để
ăn ở trong nhà kho. Bố mẹ tôi đã ngủ, tôi đi thật sẽ xuống cầu thang. Cửa kho
đựng thức ăn có loại cửa hai cánh, khép ở chính giữa. Tôi mở hé, thò đầu vào
nhìn xem có gì ngon không. Bất chợt có ai đó đẩy tôi ở phía sau. Tôi đập đầu vào
cánh cửa và cửa đóng sập lại, mũi tôi bị kẹp giữa hai cánh cửa. Tôi thấy đau
điếng cả người, máu bắn vọt ra. Tôi hét toáng lên, bố mẹ tôi bổ nhào vào nhà bếp.
Bố vội đem tôi ra ô tô và phóng như bay tới bệnh viện. Mẹ tôi ở nhà. Bà mắng té
tát thằng em tôi, chính nó đã đẩy vào lưng tôi làm cả nhà rối tinh rối mù. Mũi tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.