CHUYỆN BÍ ẨN THƯỜNG NGÀY - Trang 88

Barwon. A đây rồi!". Tôi luống cuống quay số. Tôi nghe rõ tiếng chuông reo ở
đầu dây bên kia. Tôi nói vội vã:

- Cầm lấy, cầm lấy ống nghe đi!

Nhưng không ai cầm ống nghe cả. Có lẽ cái lão mặc áo lót màu xanh đang

xả nước thải ghê tởm ở ngoài sân. Buồng điện thoại lúc này gần như đã đầy ứ rác
rưởi. Rác bay vèo vèo trong buồng rồi bám đầy trên những tấm cửa kính, y như
chúng là những vật sống vậy. Tôi nghĩ cần phải ra khỏi nơi này ngay tức khắc.
Tôi đang định xô cửa ra ngoài thì giật thót mình, tim tôi xuýt ngừng đập. Cái
thùng đựng rác nhà tôi lắc la lắc lư, kêu lẻng xẻng. Hình như những thứ ở trong
thùng đang muốn tìm mọi cách để thoát ra ngoài.

Tôi lại vớ cuốn danh bạ điện thoại, run rẩy quay số công ty xe tắc xi. Một

giọng ai đó hỏi:

- Địa chỉ?

Tôi rên rỉ:

- Phố Henry, số 15.

- Đi đâu.

Tôi đáp:

- Tới South Barwon, bãi rác khu vực.

Từ đầu dây bên kia có tiếng đáp lại:

- Hãy chờ đấy!

Tôi kêu rất to:

- Đề nghị bác thật khẩn trương, cấp cứu đấy!

Vẫn tiếng người đó đáp lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.