CHUYỆN BUỒN KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC CỦA ÊRÊNHDIRA NGÂY THƠ VÀ NGƯỜI BÀ BẤT LƯƠNG - Trang 4

vật lông vũ duy nhất đã sống sót sau những trận giông bão phũ phàng của
miền hoang mạc, bên cạnh một con xóm nhỏ toàn nhà lá có những con dê
cũng phải buồn khi cơn gió bất hạnh thổi tới.
Cuộc sống ẩn dật không thể hiểu được ấy do chính chồng bà tạo nên. Y là
một tên buôn lậu nổi tiếng với cái tên Amađix. Bà già chung sống ngoài giá
thú với y, sinh được một người con trai cũng tên là Amađix. Người này là
cha đẻ của Erênhđira. Câu chuyện lan truyền rộng rãi bằng tiếng thổ dân
Anhđiêng ở đây kể rằng : Amađix bố đã cướp người phụ nữ đẹp nhất của
một nhà chứa ở vùng Angtidat bằng cách dùng dao đâm chết một người
đàn ông rồi sau đó mang cô gái về sống ngoài vùng cương toả tại hoang
mạc này. Khi cha con Amađix chết, người bố chết vì những cơn sốt tương
tư, người con chết vì đạn của kẻ tư thù xăm lỗ chỗ khắp thân thể, người đàn
bà đã chôn hai thây ma ấy ngay tại sân nhà, rồi đuổi mười bốn cô hầu gái
đi, một mình thụ hưởng giấc mộng quyền uy trong căn nhà tranh tối tranh
sáng này nhờ lòng tận tụy hầu hạ của cô cháu gái ngoài giá thú do chính bà
nuôi từ khi mới lọt lòng
Chỉ để lên dây cót và chỉnh lại kim cho những chiếc đồng hồ có trong nhà,
Êrênhđira phải mất sáu giờ liền. Ngay hôm sau nỗi bất hạnh của đời cô bắt
đầu, cô không phải làm cái công việc đó bởi những chiếc đồng hồ này còn
dư sức chạy cho tới ngày hôm sau. Tuy thế cô vẫn không được nghỉ ngơi.
Ngày hôm ấy cô bé phải tắm và trang điểm cho bà mình, phải lau sàn nhà,
nấu ăn trưa và đánh bóng các cửa kính. Đến lúc 11 giờ trưa, khi cô đang
thay xô nước mới cho chú đà điểu và nhổ cỏ dại mọc um tùm trên nấm mộ
song táng của cha con Amađix thì ngay từ lúc ấy trở đi cô phải gắng hết
sức mới đứng vững trước sức giật của cơn gió hung hãn. Thế mà cô bé vẫn
chưa nhận ra cơn gió ấy là một điềm gở báo cho cô biết nỗi bất hạnh của
đời cô đã bắt đầu. Đến lúc 12 giờ trưa khi cô đang đánh bóng nốt mấy chiếc
cốc uống sâm banh thì ngửi thấy mùi nước thịt thơm lừng. Thế là cô bé ba
chân bốn cẳng chạy một mạch tới nhà bếp như người có phép lạ không hề
làm đổ vỡ các cốc tách bằng thủy tinh xứ Vênêxia. Cũng may cô tới kịp để
nhấc xanh thịt ra khỏi bếp lửa, rồi đặt tiếp nồi nước xốt lên bếp. Trong lúc
chờ đợi, Êrênhđira ngả lưng xuống một chiếc ghế dài kê trong nhà bếp nằm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.