CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 167

- Gần như một mình.

- Cậu làm ơn quên tớ đi, tớ đã chán ngán những kế hoạch rồ dại với

những gã độc thân giả hiệu rồi. Được thôi, cậu bày thìa dĩa hay sơn lại trần
nhà nào?

Mia không để bạn phải nói đến lần thứ hai, cô bê một chồng đĩa ra rồi

bày lên mặt bàn. Daisy vào bếp và bắt đầu nhặt rau.

- Ít ra cậu cũng phải gặp anh ta đã chứ, Mia lên tiếng.

- Không!

- Nhưng tại sao?

- Trước hết bởi chuyện không bao giờ ổn thỏa theo cách đó, kế đến là bởi

anh ta chỉ “hầu như” độc thân, và nhất là bởi cậu thích anh ta hơn những gì
cậu thú nhận.

Mia quay về phía Daisy, hai tay chống nạnh.

- Nói gì thì nói tớ cũng phải biết mình cảm thấy thế nào chứ!

- Vậy hả? Từ bao giờ thế? Cậu đi từ đầu này đến đầu kia Paris để trẻ điện

thoại lại cho anh ta, cậu nói dối như một cô nữ sinh trung học, cậu tới nhà
hát…

- Đâu có, không phải nhà hát mà là nóc nhà hát…

- Gì kia?

- Bọn tớ có xem buổi diễn nào đâu, anh ta đã dẫn tớ lên mái nhà hát để

ngắm Paris về đêm.

- Hoặc là cậu thực sự ngây thơ, hoặc là cậu đang tự dối bản thân, trong

cả hai trường hợp đó, hãy giữ lại anh chàng nhà văn của cậu và để cho tớ
được yên.

Mia nhướng mày nghĩ ngợi.

- Vào việc thôi, khách hàng sắp tới rồi! Daisy kêu lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.