CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 186

- Có gì quan trọng đâu?

- Tôi cũng đang tự hỏi mình như vậy.

- Kiểu định kiến này lỗi thời rồi.

- Từ khi nào vậy?

- Nếu anh ta vẫn còn giữ định kiến kiểu đó thì anh ta cũng chẳng xứng

với cô ấy.

- Tôi hoàn toàn nhất trí với cô.

- Không, lý do đó không logic. Anh phải tìm ra cho cô ấy một rắc rối

khác thôi.

- Nhà phê bình không còn nghi ngờ gì về danh tính thực của cô ấy nữa.

- Dĩ nhiên, nhưng làm sao cô ấy thành thực với anh ta được, nếu như

đang nói dối anh ta?

Mia nhìn Paul chằm chằm rồi gẩy gọng kính râm trễ xuống chop mũi.

- Lúc gọi cho tôi, anh vừa từ đâu đến vậy?

- Khu Saint-Germain, sao cô lại hỏi thế?

- Anh đã tặng sách cho cô bồi bàn hôm qua phải không?

- Thật buồn cười khi cô hỏi tôi câu đó, bởi vì câu trả lời là đúng thế.

Mia cảm thấy tim mình nện như trống.

- Cô ấy bảo sao?

- Chỉ mấp máy một câu cảm ơn thôi. Hẳn là cô ấy có tính thù vặt.

- Không có gì khác chứ?

- Không, bấy giờ tiệm bánh đang đông khách, cô ấy quay lại với công

việc còn tôi thì rời khỏi đó.

Mia đẩy kính mắt lên, nhẹ nhõm hết sức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.